“ “Dương Thiên, lần này 17 cường giả dị tộc cấp Lĩnh Chủ ẩn nấp ở thần quốc Man Cát chết, căn cứ vào đánh giá của chúng ta, ngươi có thể đạt được điểm quần tộc cống hiến tương ứng, tổng cộng là 60 triệu điểm tích luỹ.”
60 triệu điểm tích luỹ, gần như bằng với 1 phần 2 tài phú trên người Dương Thiên bây giờ rồi.
Đương nhiên, không tính giới Viễn Bi, giá trị của giới Viễn Bi ít nhất cũng vượt qua trọng bảo trung cấp, giá trị ít nhất cũng vài tỷ điểm tích luỹ.
“Sư đệ, lần này bởi vì ngươi, tiêu diệt được 17 dị tộc, chúng ta cũng lấy được rất nhiều điểm tích luỹ khen thưởng.”, Không Vân Vương cười nói.
Trên mặt ông ta khó có thể che giấu vui mừng, bình thường ông ta không thể 1 lần lấy được mấy chục triệu điểm tích luỹ.
Bên cạnh ông ta, 4 vị cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh trên mặt cũng tràn ngập phấn khởi, bọn họ nhìn về phía Dương Thiên và Không Vân Vương, ánh mắt đều có 1 tia cảm kích.
Bọn họ lần này tới quả thật chính là nhặt điểm tích luỹ.
Dương Thiên áp xuống cảm xúc trong lòng, tâm tình cũng trở nên tốt hơn 1 chút.
Mặc kệ người khác như thế nào, hắn lần này lấy được 60 triệu điểm tích luỹ, lại thêm giá trị 20 triệu của Giác Hâm Thạch, trên người hắn lúc này đã có hơn 80 triệu điểm tích luỹ.
Đợi đến lúc hắn đột phá cấp Hắc Động, những điểm tích luỹ này có thể đổi cho hắn lượng lớn bảo vật. Gia tăng thực lực của mình và năng lực bảo mạng.
“Sư đệ, ta có việc phải quay về, đợi ta có thời gian sẽ đến tìm sư đệ.”, Không Vân Vương cười nói.
“Vâng, nhị sư huynh đi từ từ.”, Dương Thiên gật đầu.
Nhị sư huynh của hắn bây giờ là thủ lĩnh quân đội của 1 khu vực thần quốc Man Cát, lúc nào cũng phải chú ý đến động tĩnh của dị tộc. Không thể rời đi quá lâu.
“Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, đây là số thông tin của chúng ta. Sau này ngươi có việc gì ở thần quốc Man Cát, ngoài tìm Không Vân Vương ra, cũng có thể trực tiếp tìm chúng ta, chúng ta tuyệt tối sẽ không chối từ.”, 4 vị cường giả cấp Lĩnh Chủ khác cũng đi qua, cười nói.
Bọn họ cũng là thủ lĩnh quân đội trong thần quốc Man Cát, địa vị rất cao, cùng Không Vân Vương giao hảo. Lần này bởi vì Dương Thiên mà lấy được rất nhiều điểm tích luỹ, trong lòng rất cảm kích Dương Thiên, nhưng đồng thời cũng muốn giao hảo với Dương Thiên.
Lấy tiềm lực của Dương Thiên, chỉ cần không ngã xuống, thực lực tương lai dường như nhất định sẽ vượt qua bọn họ.
Dương Thiên mỉm cười, đem số thông tin của những cường giả vương cảnh này lưu lại, hắn không ngốc, trong thần quốc nhân loại, có đường dây quan hệ cũng rất quan trọng.
Những cường giả cấp Lĩnh Chủ vương cảnh này, nói không chừng sau này có thể giúp đỡ hắn.
Cuối cùng, 5 người Không Vân Vương rời đi, ở đây, chỉ còn lại đám người Đan Lăng.
Man Hoang yên lặng đứng 1 bên, vẫn luôn cúi đầu, rất trầm mặc, từ đầu tới cuối không nói câu nào.
Dương Thiên nhìn Man Hoang, trong lòng khẽ thở dài 1 tiếng, mặc dù hắn lần này lần này bị dị tộc ám sát. Nguyên nhân rất lớn là do Man Hoang, nhưng Man Hoang không biết gì cả, hơn nữa Tuyên Ninh cũng chết rồi.
Hắn ở bên trong bia đa, tình cảnh xảy ra bên ngoài hắn cũng biết.
Dương Thiên chầm chậm đi qua, nói: “Man Hoang.”
Man Hoang cường tráng cao lớn ngẩng đầu lên, nhìn về phía Dương Thiên. Mắt cậu ta đỏ ngầu, sắc mặt lạnh băng, toàn thân có một loại khí tức bi thương và cô tịch.
“Dương Thiên.”, một giọng nói khàn khàn vang lên.
Man Hoang trước mắt dường như biến thành một con người hoàn toàn khác.
Dương Thiên thầm than trong lòng, lúc trước, hắn cũng nhìn ra tình cảm giữa Man Hoang và Tuyên Ninh. Hiện tại, cái chết của Tuyên Ninh là đả kích rất lớn đối với Man Hoang.
Tuy Tuyên Ninh đã chết nhưng thực ra vẫn có thể hồi sinh thông qua nghịch chuyển thời gian. Tuy nhiên, Tuyên Ninh là người dị tộc nên cường giả nhân loại không thể hồi sinh cô ta.
Đối với dị tộc, Tuyên Ninh chỉ là một cảnh giới cấp Tinh Chủ bình thường, lại còn chưa từng trở về Yêu tộc nên càng không thể phục sinh. Ngay cả cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong như Bối Đặc cũng chưa chắc có tư cách được hồi sinh.
Tuổi thọ cấp Tinh Chủ là mười nghìn năm, cho dù Tuyên Ninh được hồi sinh thì đến mười nghìn năm sau cũng lập tức hóa thành mây khói trước quy tắc thời gian.
Man Hoang trong lòng cùng rất rõ ràng, cái chết của Tuyên Ninh là không thể cứu vãn được nữa.
Dương Thiên cũng không biết nói gì nữa. Bởi vì đối với hắn, Tuyên Ninh cũng là kẻ thù.
"Dương Thiên." Man Hoang nhìn Dương Thiên, giọng khàn khàn nói: "Lần tập sát này là do ta, thật xin lỗi."
"Ngươi cũng không biết." Dương Thiên lắc đầu.
"Đây là những gì ta nợ ngươi. Tương lai, ta nhất định sẽ trả lại." Man Hoang kiên định nói, đôi mắt đỏ như máu.
Dương Thiên trầm mặc một lúc, nói: "Kế tiếp, ngươi có tính toán gì không?"
Hiện tại, Nguyệt Ảnh Tinh đã bị hủy diệt. Mặc dù có một số cường giả cấp Hắc Động đã chạy thoát nhưng ở bên trong bao gồm các bộ trưởng, phó bộ trưởng phân bộ Đế quốc Tinh Vũ của công ty lỗ sâu ảo và hộ vệ của Man Hoang, tất cả đều tử vong. Dương Thiên cũng chỉ đem theo được đám người Mộc Lâm chuyển vào trong không gian bia đá khổng lồ, những người khác hắn không quản hết được.
Cánh cửa màu trắng ảnh hưởng quá lớn đến linh hồn của hắn. Hắn không có nhiều tinh lực như vậy.
"Ta không ở lại đây nữa. Ta sẽ rời khỏi Nguyệt Ảnh Tinh đi về một khu vực khác." Man Hoang trầm giọng nói.