"Ý anh là ông Dương ở bến Hải Thượng?", Cao Lăng Phong hỏi.
“Phải”, Giả Lập Xuyên gật đầu.
"Đương nhiên là không dám rồi. Ông Dương là ai chứ? Lời nói của ông ta còn có uy tín hơn cả những nhà lãnh đạo cao nhất ở bến Hải Thượng. Sao tôi dám bất kính với một ông lớn như vậy chứ?", Cao Lăng Phong nói.
Giả Lập Xuyên lại hỏi: "Nếu như hôm nay ông Dương đánh gãy tay của cậu thì cậu có dám nghĩ tới chuyện báo thù không?"
Cao Lăng Phong nói: "Vậy thì tôi chỉ có thể xem như mình xui xẻo. Cho dù mang theo cả nhà họ Cao đối đầu cũng không đủ để ông ta nhấc một ngón tay".
"Đúng vậy, đó chính là sự thật. Mà Diệp tông sư cũng là một nhân vật lớn giống như ông Dương vậy, chẳng lẽ cậu còn muốn báo thù sao?"
Cao Lăng Phong im lặng.
Hóa ra Giả Lập Xuyên đi một vòng lớn như vậy chỉ để thuyết phục hắn ta từ bỏ kế hoạch trả thù.
Nhưng Cao Lăng Phong vẫn không tin Diệp Tuân lại có thân phận lớn như vậy. Cái tên chết tiệt đó làm gì có khí chất và phong thái của một ông lớn chứ?
Cao Lăng Phong đột nhiên nghĩ, chẳng lẽ anh Giả không có kỹ năng như những người khác, hôm nay cảm thấy xấu hổ nên cố tình phóng đại thực lực của đối thủ để giữ thể diện cho mình?
Cao Lăng Phong hỏi: "Anh Giả, nếu Diệp Tuân có thân phận lớn như anh nói thì tại sao chúng ta chưa bao giờ nghe nói về hắn ta chứ?"
Giả Lập Xuyên suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ở Hoa Hạ ngọa hổ tàng long, ẩn sĩ cao nhân xuất hiện cũng không có gì lạ".
Nói đến đây, Giả Lập Xuyên lại nghĩ đến điều gì đó liền lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đúng rồi, cậu không được tiết lộ chuyện cậu Diệp là một vị tông sư ra ngoài. Lúc nãy cậu Diệp đã phủ nhận chuyện bản thân là tông sư nên chắc chắn là không muốn bị người khác làm phiền, nếu như hắn ta biết chúng ta tiết lộ thân phận của hắn ta thì hắn ta nhất định sẽ không hài lòng”.
"Được rồi, tôi hiểu rồi", Cao Lăng Phong nói một cách chiếu lệ.
Nghe những lời sau đó của Giả Lập Xuyên, Cao Lăng Phong lại càng tin rằng Diệp Tuân hoàn toàn không phải là tông sư. Anh Giả không cho hắn ta nói nói ra nhất định là vì anh ta sợ có người vạch trần sự thật rằng Diệp Tuân không phải là tông sư. Bởi vì một khi chuyện đó xảy ra, thì chuyện anh Giả cố gắng cứu vãn mặt mũi của mình sẽ bị bại lộ.
Giả Lập Xuyên đương nhiên không biết tâm tư của Cao Lăng Phong, nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt chiếu lệ của hắn ta thì liền biết cậu chủ nhà mình không hề nghe lọt tai lời cảnh cáo, cho nên không khỏi nghiêm khắc khiển trách: "Cậu chủ! Cậu không được nghĩ đến chuyện báo thù, nếu không thì toàn bộ nhà họ Cao đều có thể sẽ xong đời!"
Càng nói càng thái quá. Trong lòng Cao Lăng Phong rất khinh thường nhưng ngoài mặt vẫn ra sức gật đầu nói: "Được rồi anh Giả, tôi không còn là một đứa trẻ nữa, tôi có thể phân biệt được nặng nhẹ mà".
“Mong là vậy”, Giả Lập Xuyên thở dài.
Sau khi đưa Cao Lăng Phong đến bệnh viện để điều trị, Giả Lập Xuyên đứng đợi bên ngoài đã gọi cho ông chủ của mình là Cao Đức Thắng.
Hai ngày trước đó Cao Đức Thắng đã bị cảm lạnh, thân thể không thoải mái phải nghỉ ngơi ở nhà nên không đến buổi tiệc rượu của anh em cũ.
Sau khi nhận được cuộc gọi từ Giả Lập Xuyên và nghe tin con trai mình bị đánh gãy một cánh tay, Cao Đức Thắng lập tức nổi giận.
Tuy nhiên, khi nghe Giả Lập Xuyên nói rằng đối phương là một tông sư, Cao Đức Thắng lập tức lâm vào trầm mặc.
Sau một lát, Cao Đức Thắng mới mở miệng hỏi: "Cậu có chắc chắn Diệp Tuân là một vị tông sư không?"
"Đúng vậy. Hắn ta suýt chút nữa đã phế đi toàn bộ tay phải của tôi chỉ bằng một tay. Đại ca, anh cũng biết, tất cả công phu của tôi đều nằm ở hai tay. Diệp Tuân có thể dễ dàng làm được điều đó thì chứng tỏ hắn ta mạnh hơn tôi ít nhất một bậc", Giả Lập Xuyên nói.
Cao Đức Thắng trầm ngâm một lúc rồi hỏi: "Chẳng lẽ hắn ta là cường giả nội kình đỉnh phong?"
Giả Lập Xuyên nói: "Hôm nay tại buổi tiệc của sếp Đường hắn ta đã đánh một người có cảnh giới nội kình đỉnh phong đến mức nửa chết nửa sống".
"Còn có chuyện đó sao?", Cao Đức Thắng biến sắc, trầm giọng nói: "Chuyện này tôi phải tìm ông Đường hỏi một chút, cậu nhớ chăm sóc cậu chủ cho tốt".
"Được, đại ca".
...
Diệp Tuân lái xe chở Quan Đình rời khỏi tập đoàn Hoa Nhuận.
Quan Đình ngồi ở ghế phụ, ánh mắt có chút hoảng hốt.
Trong buổi tiệc rượu tối nay, cảm xúc của cô ta thay đổi rất nhanh, đầu tiên là bị đám người Triệu Tử Vân chế giễu, sau đó bị bọn họ vu khống là kẻ trộm, sau đó lại là Cao Lăng Phong gây chuyện...
Bất kể là chuyện nào trong số những chuyện này thì cô ta đều không thể một mình chịu đựng nổi.
May mắn thay, Diệp Tuân đã có ở đó để giải quyết mọi phong ba.