Cục Cưng Nhỏ Của HotBoy Trường Vừa Mềm Mại Lại Ngọt Ngào

Tô Vãn Khanh xem xét vị trí kia, trực tiếp đi xuống, trên người cô mang hương thơm nhàn nhạt lại không mờ mịt khiến cho bạn học bàn trước phải quay xuống nhìn nhiều lần.

 

Cô bỏ cặp sách xuống , cầm sách toán ra xem trước .

 

“Bùm!” Đột nhiên cửa sau của phòng học bị đá văng ra.

 

Hai nam sinh tiến đến, nam sinh vóc dáng cao gầy đi phía trước, thái độ thanh thản, một bộ mặt biểu tình thản nhiên. Tóc xù trong dài, lông mày sắc, đôi mắt giống như sao trời, biểu cảm lạnh nhạt, mũi cao thẳng, lặng im lãnh tuấn như băng.

 

Tô Vãn Khanh thấy nam sinh hàng sau đứng dậy kêu: “Trì ca, vị trí của anh......”

 

Cố Trì liếc nhìn nữ sinh bên cạnh vị trí của mình, đường nét khuân mặt nhu thuận, tóc rơi xuống bên tai rất thoải mái.

 

Hắn híp híp mắt, đi tới, đem cặp sách bỏ xuống ngồi bên cạnh Tô Vãn Khanh: “Lăn.”

 

Cố Trì nói một câu này ánh mắt toàn lớp đều tụ tập ở đây quả nhiên là Cố Trì, không có người nào dám ngồi cùng bàn với hắn, hắn cũng coi rẻ bạn cùng bàn.

 

Tô Vãn Khanh nhìn lên con mắt hẹp đen như mực, tuy nói mặc đồng phục, nhưng hai nút thắt của cổ áo tuỳ ý cởi ra, cô chau mày, có chút không vui: “Nói chuyện với tôi ?”

 

Cố Trì có chút không kiên nhẫn, lười nói nhảm, vừa muốn mở miệng mắng người, liền bị Diêu Từ đánh gãy lời: “Cố Trì, em trước hết ngồi xuống, đợi sau khi thi giữa kỳ sẽ sắp xếp lại vị trí ".

 

Diêu Từ biết rõ tính nết của Cố Trì, tổ tông này cũng chỉ có thể mềm mỏng, ồn ào phá phách như vậy nhưng lúc thi chỉ toàn điểm tuyệt đối.

 

Cố Trì lúc này mới thấy rõ tướng mạo nữ sinh trước mắt, rất nhanh liền dời đi tầm mắt, không hề nhiều lời.

 

Dưới cái nhìn chằm chằm của toàn lớp, Cố Trì vậy mà không cường ngạnh ép Tô Vãn Khanh rời đi, hơn nữa còn ngồi xuống bên cạnh của cô.

 

Tất cả mọi người đều không mặt giật mình nhưng lại không thể hiện ra.

 

Sau khi Cố Trì ngồi xuống Tô Vãn Khanh liếc qua, trên người hắn mang mùi bạc hà xen lẫn mùi thuốc lá.

 

Tô Vãn Khanh lập tức cau mày, lớp thực nghiệm khoa học còn có loại người như vậy, rất nhanh liền khôi phục rồi, vẫn là tiếp tục chuẩn bị bài tập trong sách giáo khoa thật tốt......

 

Thẳng đến sau khi hết tiết học thứ nhất Cố Trì không hề tỉnh lại, càng kỳ quái là lão sư cũng không nói hắn dậy.

 

Tô Vãn Khanh nghi hoặc liếc mắt nhìn hắn mấy lần, nếu hiện tại là ở Ninh Thành sẽ không có người trắng trợn táo bạo ngủ trên lớp như vậy, càng huống chi là học sinh của lớp thực nghiệm.

 

“ Bạn học Tô có thể cho mình mượn xem vở ghi chép môn toán được không một phát bút , vừa nãy giáo viên đọc nhanh quá mình không chép kịp ".

 

 

Từ Tử Nhiên nữ sinh hàng phía trước có chút xấu hổ hướng Tô Vãn Khanh nói.

 

Tô Vãn Khanh cười: “Kêu mình Vãn Khanh là được rồi, mình không có đáng sợ như vậy ".

 

 

Từ Tử Nhiên hấy Tô Vãn Khanh cười cũng liền cười theo : “ Cậu lớn lên trông thực sự rất xinh đẹp.”

 

Loại lời này Tô Vãn Khanh từ nhỏ đến lớn đã nghe vô số lần rồi trong lòng cũng không có gợn sóng gì nhiều.

 

Cô đem vở đưa cho Từ Tử Nhiên: “Mình nói cho cậu nha, mình không có ghi lại.”

 

“Ah, số học cậu đều không ghi lại sao?” Từ Tử Nhiên rất kinh ngạc, dù sao người của lớp thực nghiệm khoa học học toán đều sẽ có sổ ghi chép của riêng mình.

 

Đề toán lão sư nói trong ban này đều rất khó đã thế tốc độ còn rất nhanh, nếu không nhanh tay căn bản ghi không kịp.

 

Tô Vãn Khanh cúi đầu nhìn bài thi, bài thi này so với đề thi của cô lúc ở Ninh Thành đơn giản hơn rất nhiều: “Mình không quen ghi chép, mình chỉ viết lại những bài mới hoặc rất khó mới ghi lại, đề hôm nay đối với mình còn tốt ".

 

Từ Tử Nhiên xem như rõ ràng rồi, học sinh chuyển trường bàn sau của mình mới tới rất có khả năng là học bá nha.

 

Cô chỉ lại đề bài kia một lúc .

 

Tô Vãn Khanh em, cầm bút, tiếp đó trên bản trên bản nháp viết lại nói một chút.

 

Âm thanh của cô không phải rất vang, nhưng là nghe rất thoải mái, mạch lạc nói lên mười phần rõ ràng.

 

“Cậu thật lợi hại ah, mình hiểu rồi, cảm ơn.” Từ Tử Nhiên một mặt dáng vẻ khâm phục xem nàng.

Advertisement
';
Advertisement