Binh Vương Thần Bí - Truyền Kỳ Binh Vương - Giang Khương (FULL)

Với một nghi thức đơn giản như vậy, Hội đồng xử lý nguy cơ chính thức giải tán. Viện trưởng Từ Khải Liễu một lần nữa tiếp nhận lại quyền lực tối cao của Thiên Y viện.   

Lưu Mộc Dương lại một lần nữa nắm giữ ban Giám sát, tiến hành công tác giám sát toàn viện.   

Liêu Long Căn cũng tiếp nhận lại công việc của Ban tổng vụ...   

Còn Ban giáo học và Ban hậu cần do Ninh Hán Dân và Chu Thế Dương nắm giữ tạm thời chưa có người quản lý. Có điều, công tác cũ thể đều có người chuyên phụ trách, không có người quản lý trong thời gian ngắn cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu chưa có ai tiếp nhận thì vẫn khiến những người bên dưới tròn mắt ngóng trông.   

Nhưng lúc này, tạm thời không ai ai chủ động nhắc tới chuyện này; bởi vì lúc này Từ Khải Liễu đã lên tiếng nói muốn thảo luận phương án xử lý sự kiện phản bội viện lần này.   

Mặc dù bên Lưu Mộc Dương còn sẽ khảo hạch kỹ tình hình sự kiện phản bội viện này một lần nữa, nhưng mọi người đều biết đây chẳng qua chỉ là hình thức. Vụ án trên cơ bản đã sáng tỏ. Ngay cả Chu Thế Dương cũng đã đồng ý ký tên trên bản tự thuật thì đã chẳng còn gì phải điều tra nữa.   

Trong cuộc họp lần này chỉ cần phải mau chóng thảo luận vấn đề xử lý khắc phục hậu quả chuyện này, sau đó sớm tuyên bố kết quả chuyện này, đồng thời thông báo cho toàn viện biết Từ Khải Liễu đã dẫn dắt Hội đồng viện quét sạch phản nghịch, một lần nữa khống chế toàn viện, giúp các thành viên an lòng.   

Lần này trừ những người có thân phận Ủy viên Hội đồng viện ra, những thành viên khác của Hội đồng xử lý nguy cơ đều đã rời chức, tiếp theo là Hội đồng viện chính thức họp.   

- Trước mắt Trưởng lão thứ tịch Viện trưởng lão Hồ Quang Dương tham gia chuyện này đã sợ tội tự vận. Còn... Thiên y sư Ninh Hán Dân Ủy viên thường vụ Hội đồng viện, vào giây phút cuối cùng đã tỉnh ngộ dùng thân cứu người hiện đang còn trong trạng thái hôn mê... Căn cứ theo quan sát của chúng tôi, Thiên y sư Ninh Hán Dân không thể hồi phục trong thời gian ngắn... Còn về Ủy viên thường vụ Chu Thế Dương, hiện tại đang trong trạng thái nhốt nghiêm mật...   

Ánh mắt Lưu Mộc Dương hơi lạnh lẽo, cũng không khách khí lắm, chỉ ngẩng đầu nhìn mọi người, sau đó trầm giọng nói:   

- Ngoài ra, Ủy viên Hội đồng viện Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân cũng tham gia vào chuyện này... Hiện tạo, chủ yếu chúng ta sẽ thảo luận việc xử lý ba người Chu Thế Dương cùng Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân.   

Mọi người nghe Lưu Mộc Dương nói vậy liền nhìn nhau một cái. Nói như vậy, hiện tại chủ yếu là xử lý ba người này, còn xử lý Ninh Hán Dân sẽ tạm thời gác sang một bên.   

Lúc này ánh mắt Chu y sư hơi lóe lên, còn sắc mặt của Ngô y sư bên cạnh thì lập tức trở nên u ám. Nói như vậy, tạm thời Ủy viên thường vụ Hội đồng viện cùng lắm chỉ bổ sung một vị.   

Còn trong mắt La lão y sư La Thiên Minh cũng lóe lên chút lo lắng, không kìm được nhìn về phía Giang Khương. Nếu chỉ bổ sung một vị, vậy thì lần này Giang Khương thật sự chưa chắc chắn được. Dẫu sao Ủy viên Hội đồng viện bên Y sư nhất phẩm vẫn còn hơn 8 người. Ngoại trừ mình cùng vài người không muốn tranh với Giang Khương thì còn ít nhất hai ba người có suy nghĩ này.   

Đặc biệt là Chu Hạo Bình, chắc chắn lão muốn ngồi lên vị trí Ủy viên thường vụ này. Nếu như chỉ bổ sung một vị trí, vậy thì lão sẽ trở thành trở ngại lớn nhất của Giang Khương.   

Có điều, ông vừa nhìn Giang Khương thì thấy vẻ mặt Giang Khương lúc này đầy dửng dưng, chẳng hề có chút rầu rĩ nào. La lão y sư La Thiên Minh cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng. Ông không biết rốt cuộc đệ tử của mình đang nghĩ gì, nhưng lúc này có lo lắng cũng vô ích. Cho bằng cứ để mọi việc phát triển theo tự nhiên. Chuyện này không thể nào miễn cưỡng. Chỉ cần mình cố hết sức giúp hắn là được.   

Lúc này, Từ Khải Liễu chờ Lưu Mộc Dương nói xong liền nói tiếp:   

- Liên quan đến chuyện của Trưởng lão thứ tịch Viện trưởng lão Hồ Quang Dương.   

Mặc dù ông ấy sợ tội tự sát, nhưng bên Viện trưởng lão vẫn bắt đầu tiến hành điều tra và xử lý việc này, điều tra kỹ phe Hồ gia. Còn Trưởng lão Thủ tịch Viện trưởng lão Mạnh Thiên Phong cũng đã hứa với tôi, sau khi có kết quả xử lý liên quan sẽ thông báo cho Hội đồng viện ta... Cho nên, chuyện về Hồ Quang Dương bên chúng ta không cần phải thảo luận nữa!   

Mọi người lần lượt gật đầu. Hồ Quang Dương đã tự sát rồi, hơn nữa phần lớn con cháu Hồ gia lão đều ở bên Viện trưởng lão, dĩ nhiên để Viện trưởng lão xử lý tương đối thích hợp. Còn chuyện cháu trai của lão vẫn đang ở viện, dĩ nhiên cũng sẽ do Viện trưởng lão đưa ra quyết định...   

Thấy mọi người gật đầu tán thành và hiểu rõ, Từ Khải Liễu nói tiếp:   

- Còn Chu Thế Dương thân là Ủy viên thường vụ Hội đồng viện lại là một trong những chủ mưu. Trong chuyện Long Sơn năm đó đã cấu kết với Hồ Quang Dương, thậm chí lợi dụng Ninh Hán Dân lúc đó không biết chuyện, lấy được địa điểm và vị trí của Y sư Lý Nguyên Bân lúc đó. Sau đó lợi dụng chuyện này mưu hại y sư Lý Nguyên Bân cùng các đệ tử của ông ấy, khiến y sư Lý Nguyên Bân mất tích mấy chục năm, hơn nữa còn dẫn đến chuyện Tuyệt Y Đường hiện nay. Trong chuyện này Chu Thế Dương và Hồ Quang Dương chính là những đầu sỏ!   

- Sau đó, sau khi Tuyệt Y Đường xuất hiện, phe y sư Lý Nguyên Bân xuất hiện yêu cầu Hội đồng viện ta điều tra chuyện Long Sơn năm đó. Sau khi chuyện bại lộ, Chu Thế Dương lại cấu kết với Hồ Quang Dương, uy hiếp Thiên y sư Ninh Hán Dân, hơn nữa còn thông đồng với ngoại địch, làm chuyện phản bội viện... Đúng là tội không thể tha thứ...   

- Hai tòng phạm Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân, thân là Ủy viên Hội đồng viện, biết luật còn phạm luật, cấu kết với đám Chu Thế Dương, hãm hại đồng liêu, tư thông với địch phản bội viện, cũng tội không thể tha.   

Tất cả mọi người lẳng lặng nghe Từ Khải Liễu nói, đều biết vấn đề xử lý Chu Thế Dương, hiện tại đại khái ba người Từ Khải Liễu đã thảo luận và có phương án xử lý. Giờ mọi người trên căn bản chỉ nghe thử ý kiến của ba vị này như thế nào...   

Nói tới đây, Từ Khải Liễu cũng nhìn về phía Lưu Mộc Dương, nói:   

- Về tội của ba người, mời Trưởng ban Giám sát Lưu đề xuất biện pháp trừng phạt tương ứng!   

Mọi người đều nhìn về phía Lưu Mộc Dương xem Lưu Mộc Dương nói thế nào. Mặc dù do Trưởng ban Giám sát đề xuất, nhưng đây cũng chỉ là thủ tục mà thôi.   

Lúc này sắc mặt Lưu Mộc Dương không đổi, trầm giọng nói:   

- Căn cứ tình hình trước mắt, các tội hãm hại đồng liêu, cấu kết ngoại địch, phản bội viện của Chu Thế Dương trên cơ bản đã được thành lập... Căn cứ theo quy định của viện, tước bỏ cấp Thiên y sư, phế bỏ nội khí, xử phạt “nhốt suốt đời để chịu trừng phạt”.   

Nói tới đây, Lưu Mộc Dương lãnh đạm nhìn mọi người, chậm rãi nói:   

- Với trừng phạt như thế này, không biết mọi người có ý kiến gì không? Mọi người có thể đưa ra đề nghị liên quan với ban Giám sát chúng tôi!   

Lúc này Từ Khải Liễu cũng chậm rãi gật đầu nói:   

- Được rồi, giờ Trưởng ban Lưu đã đưa ra ý kiến về việc trừng phạt Chu Thế Dương, mọi người có thể phát biểu suy nghĩ và ý kiến của mình. Hội đồng viện sẽ thận trọng cân nhắc!   

Mọi người đều biết “nhốt suốt đời” là như thế nào, là sẽ nhốt vào nơi sâu nhất của trọng ngục, cả đời không được nhìn thấy ánh mặt trời. Phế đi nội khí, nhốt suốt đời đối với một thành viên Thiên Y viện mà nói, chính là trừng phạt nghiêm trọng nhất. Tội của Chu Thế Dương, bị xử như vậy cũng đáng.   

Dĩ nhiên mọi người không có ý kiến gì, lần lượt lắc đầu nói:   

- Chúng tôi đồng ý với phương thức trừng phạt này, cũng không có ý kiến gì khác!   

Lưu Mộc Dương thấy mọi người không có ý kiến liền nhìn về phía Từ Khải Liễu, nói:   

- Viện trưởng, các Ủy viên Hội đồng viện đã không có ý kiến, không biết ngài có đồng ý với cách trừng phạt với Chu Thế Dương không?   

- Tôi không có ý kiến, tôn trọng xử lý của ban Giám sát!   

Sau khi Từ Khải Liễu thông qua thì đây đã trở thành quyết định chính thức của Hội đồng viện. Lưu Mộc Dương gật đầu một cái, sau đó tiếp tục nói:   

- Được, nếu mọi người không có ý kiến, Viện trưởng cũng chấp nhận biện pháp này, vậy, vụ án của Chu Thế Dương tạm thời chấm dứt ở đây...   

- Còn về hai vị Ủy viên Hội đồng viện Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân tham dự vào vụ án này, căn cứ theo điều tra đã có chứng cứ xác thực, tội danh không lầm... Có điều thấy rằng hai người này chỉ là tòng phạm, nên ban Giám sát chúng tôi đề nghị, phế bỏ cấp bậc Y sư nhất phẩm của hai người, đồng thời phế nội khí, giam lỏng trong tĩnh viên, nhưng cho phép dựa vào chuyên ngành hiện tại để tiến hành công tác nghiên cứu liên quan...   

Sau khi dứt lời, Lưu Mộc Dương liền nhìn về phía mọi người, nói:   

- Về cách xử trí Hồ Hâm Nguyên và Dương Lợi Dân, không biết các Ủy viên hội đồng viện có ý kiến gì không? Nếu có có thể kiến nghị lên ban Giám sát chúng tôi, ban Giám sát chúng tôi sẽ cẩn thận cân nhắc.   

Lúc này, Từ Khải Liễu nhìn về phía mọi người, lên tiếng nói:   

- Được, căn cứ vào ý kiến xử lý Trưởng ban Lưu đưa ra, mọi người cũng có thể nói thoải mái...   

Chuyện như vậy, dĩ nhiên mọi người sẽ không phản đối, cũng không có lý do gì để phản đối. Bất kỳ kiến nghị xử lý nào của ban Giám sát trên cơ bản đều dựa trên quy định của viện. Như việc xử lý hai người này mặc dù không bị nhốt vào trong trọng ngục, nhưng dẫu sao cả đời cũng bị giam lỏng. Tự do duy nhất chính là có thể phát huy chút nhiệt tình công việc, có thể tiếp tục hoạt động nghiên cứu đúng chuyên ngành của mình... So với Chu Thế Dương đã nhẹ hơn không nhiều, ít nhất là từ nay về sau không còn bất kỳ cơ hội nào để vươn mình nữa/  

- Được, nếu mọi người không ý kiến, như vậy việc xử lý hai người này cứ thế đi.   

Thấy mọi người không có ý kiến gì khác, Từ Khải Liễu cũng không muốn lãng phí thời gian nữa. Sau đó bà nhìn về phía Lưu Mộc Dương nói:   

- Trước mắt chuyện xử lý ba người này đã như vậy, còn những chuyện khác liên quan đến Long Sơn năm đó hoặc phản nghịch lần này, y sư nhị phẩm trở xuống để để ban Giám sát nghiên cứu xử lý, sau đó đưa báo cáo lên cho Ủy viên Hội đồng viện là được. Không cần phải thảo luận từng người một ở đây!   

- Vâng, Viện trưởng. Ban Giám sát chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng xử đúng người đúng tội, đưa ra những biện pháp trừng phạt hợp tình hợp lý và sẽ thông báo lại cho Hội đồng viện biết...   

Sau khi hai người nói xong thì mọi người lúc này cũng đều chậm rãi thở ra một hơi, biết rõ chuyện xử lý vụ phản bội viện đã chấm dứt.   

Tiếp theo, dĩ nhiên là luận công ban thưởng những nhân viên có công trong chuyện lần này, cùng với việc bù vào chỗ trống Ủy viên thường vụ và Ủy viên bình thường.   

Nghĩ tới đây, không ít người đang ngồi đây tim đập nhanh hơn, vẻ mặt dường như cũng sốt sắng hơn.
Advertisement
';
Advertisement