Rượu được rót đầy, Triệu Dật bưng lên ly chủ động mời mọi người.
“Các vị huynh đệ, tiểu đệ mới tới Giang Châu, sau này còn muốn các vị chiếu cố nhiều hơn. Tôi mời các vị một ly.”
Bon người Tôn Lượng tất cả đều nâng ly, thái độ vô cùng nhiệt tình.
“Huynh đệ khách sáo rồi! Hôm nay quen biết, sau này chính là bạn bè. Nếu không bận rộn thì thường xuyên họp mặt, có việc cần thì cứ lên tiếng.”
Đám người uống xong một ly, Lục Đào lúc này mới giới thiệu nói: Anh Lượng làm cung ứng linh kiện ô tô, cung cấp cho mấy nhà ô tô ở Giang Châu. Có lẽ vì nguyên nhân này nên rất yêu thích xe, đặc biệt là xe đua. Nếu nói về chuyện xe cô, có lẽ hai người sẽ có tiếng nói chung...”
“Đinh Triển làm trong ngành dược, Đông Xuân Đại Dược chính là của nhà hắn. Nhà Ngụy Xuyên chính là mở chuỗi nhà hàng ăn uống, tiệm lẩu nhà hắn trải rộng toàn bộ Giang Châu này...”
Lúc mấy người đang nói chuyện, Triệu Khoa ở cách đó không xa cũng đang cùng một nhóm người đẹp nói chuyện.
“Nhóm người kia, người nào cũng đều có sắc có tiền là con nhà giàu. Ngồi ở giữa chính là nhà cái hôm nay, từ Thiên Phủ tới. Trên người đeo Vacheron Constantin hơn 700 ngàn, đi xe Porche 3 triệu. Mấy vị còn lại bên cạnh thì người nào trong nhà cũng có công ty các loại, cũng đều là người lắm tiền. Đừng nói tôi có chuyện tốt không gọi các cô nha, ai có hứng thú tham gia không?”
Ngay sau đó, Triệu Khoa lập tức mang theo một nhóm người đẹp đến bên đây, cùng nhau chào hỏi một chút cả nhóm liền cùng nhau ngồi xuống bàn rượu.
Có hết thảy sáu người đẹp, nhưng bên nam chỉ có năm người. Thế là… xem như nhà cái Triệu Dật làm việc nghĩa không nhường ai, hai bên trái phải đều có một người đẹp.
Những người đẹp này mặc kệ là dáng người, gương mặt, cách ăn mặc đều thuộc loại ưu tú. Dựa theo thang điểm 100 mà chấm điểm, thì ít nhất đều trong khoảng 90 điểm, cho dù kém nhất cũng hơn 85 điểm.
Người đẹp bên trái Triệu Dật gọi là Mạnh Ti Ti, bên phải gọi là Phùng giai. Hai người đều 22 – 23 tuổi, một người có gương mặt trứng ngỗng nụ cười rất ngọt ngào, một người có gương mặt thuần khiết có chút lạnh nhưng dáng người thì khỏi phải bàn.
Người đẹp ngồi đúng chỗ, trò chơi cũng bắt đầu, rượu cũng đương nhiên nhanh cạn.
Mười một người cùng nhau uống rượu. Uống hơn một giờ, rượu trên bàn cũng dần cạn. Bộ combo Thần Long cùng một bình Hennessy Paradis Extra đương nhiên là chưa đủ để bọn họ thỏa sức.
Tôn Lượng đề nghị nói: “Gọi thêm chút bia nhé?”
Triệu Dật cười cười nói: “Đừng! Uống cùng một loại thôi, đừng uống lẫn loạn nhiều thứ... Triệu Khoa.”
Triệu Khoa vẫn ở bên cạnh bồi tiếp, một bàn này chính là khách hàng lớn đương nhiên hắn phải phục vụ tốt. Lập tức hắn đến trước mặt Triệu Dật, ân cần mỉm cười nói: “Anh Dật! Anh có điều gì cứ phân phó?”
Ngón tay Triệu Dật chỉ lên mặt bàn nói: “Lại mang lên một bộ Thần Long cùng một chai Hennessy Paradis Extra.”
Bọn người Tôn Lượng liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều có chút kinh ngạc. Mà ở bên cạnh, đám người đẹp hai mắt càng tỏa sáng hơn trước.
Cái anh chàng nhỏ tuổi đẹp trai này, không chỉ đẹp trai khí chất hơn người. Hơn nữa, còn là một người rất hào phóng nha!
Lục Đào cười nói: “Nếu không thì lên hai chai rượu tây cùng vài món ăn nữa là được rồi, được chứ?”
Triệu Dật cười nói: “Đừng có làm mất hứng, tôi và mọi người mới quen đã thân. Đương nhiên là muốn cùng nhau uống rượu, không say không về... Cứ theo lời tôi, lên rượu.”
Triệu Khoa chỉ đợi câu này của Triệu Dật, liền lập tức đáp ứng nhanh chóng mang rượu lên.
Đây chính là một vị khách hàng lớn nha!
Hôm nay chỉ phục vụ một bàn này thôi, dựa theo doanh thu trích phần trăm cũng khiến hắn sảng khoái vui vẻ!
Khách nhân như thế này, cũng không phải lúc nào cũng gặp được. Cho nên nếu gặp phải, thì tất nhiên phải chiếu cố cho thật tốt!
Lập tức một bộ Thần Long cùng rượu tây đều được mang lên, Triệu Dật mỉm cười nói: “Các người đẹp, toàn bộ đều khui chúng ta cùng nhau giết hết bọn chúng, được không?”
“Anh Dật quá tuyệt!”
“Sảng Khoái!”
“Được!”
“Không thành vấn đề!”
“Không say không về!”
Mười một người so với combo Thần Long và rượu tây, thì đúng là không thấm vào đâu. Mấy người đẹp có thể lăn lộn ở quán bar, tửu lượng làm sao có thể yếu cho được, so với nhóm người giảo hoạt lẫn lộn trong này làm sao có thể thua kém chứ?
Triệu Dật vung tay lên, sạch sẽ gọn gàng nói: “Được! Mở nào, chúng ta uống hết tất cả đám này, uống hết thì về, được chứ?”
Triệu Dật hôm nay là chủ nhân buổi tiệc, đã nói như vậy thì mọi người tự nhiên không có ý kiến.
Bàn rượu này uống liên tục đến nửa đêm. Lúc này đã hơn 12h30, trên bàn rượu cũng đều uống hết bảy tám phần. Đám người đều vô cùng vui vẻ, mọi người cùng uống chung một ly chuẩn bị rút lui.
Triệu Khoa lấy ra hóa đơn: “Anh Dật! đây là hóa đơn, anh xem một chút. Hết thảy là 200,950 tệ, tôi giúp anh xóa số lẻ chỉ cần thanh toán 200 ngàn…”
200 ngàn sao?
Thẻ hoàn tiền lúc này đã có chỗ dùng!
Triệu Dật lấy ra thẻ tín dụng, tiện tay quẹt thẻ để thanh toán tiền bàn tiệc này, ngay cả một cái động tác thừa đều không có.
“Hệ thống! Sử dụng thẻ đoàn tụ ăn uống.”
“Đinh! Ký chủ thanh toán 200 ngàn tệ.”
“Sử dụng thẻ đoàn tụ ăn uống. Bội số từ 1 – 5 lần.”
“Bội số hiện tại là... 3 lần.”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!