Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 729: Khổng Hi đòi quà  

             Khổng Hi: Có chút rắc rối nhưng không phải vấn đề lớn.  

             Triệu Dật: Ừm, nếu như có vấn đề gì thì nói cho anh biết, tuy rằng chưa chắc anh đã có biện pháp giải quyết nhưng mà một người kế ngắn, hai người kế dài mà.  

             Khổng Hi: Biết rồi, nếu thật sự có chuyện gì nhất định sẽ nói cho anh mà, ngoại trừ việc anh là bạn trai của em ra thì anh vẫn là cổ đông lớn thứ hai của công ty mà.  

             Triệu Dật: Ha ha, cũng đúng nha, hiện tại anh chỉ cần chờ Tiểu Hi Hi em mang anh bay thôi, giờ anh chỉ muốn nằm yên, không muốn cố gắng.  

             Khổng Hi: Anh thôi đi, cái hạng mục kia của anh đang làm em cũng nghe qua rồi, hạng mục đó có giá trị lên đến mấy chục tỷ. Bây giờ chỉ tính riêng dự án bất động sản kia thôi tài sản của anh ít nhất cũng hơn hai ba mươi tỷ rồi, so với em còn nhiều hơn.  

             Triệu Dật: Vợ ơi, từ lúc quen nhau đến giờ anh đều chưa tặng em một món quà nào, em có thứ gì đặc biệt yêu thích không, anh tặng em?  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh thật được đó nha, một chén nước bưng đến bằng, thân mình hiện tại bên cạnh người đẹp mềm mại mà vẫn không quên người vợ già là em đây.  

             Triệu Dật: Nói lung tung gì đó! Tiểu Hi Hi của anh diện mạo xinh đẹp, dáng người cũng rất đẹp, có năng lực lại còn vô cùng dịu dàng nữa, chỗ nào già chứ?  

             Khổng Hi: Em lớn hơn mấy cô ấy những năm, sáu tuổi, hơn nửa thập kỷ rồi, sao lại không già chứ. Mấy cô ấy hiện giờ đang độ tuổi đẹp đẽ rực rỡ nhất.  

             Triệu Dật: Không sao cả, sau này để các cô ấy gọi em là chị.  

             Khổng Hi: Anh trai à, anh nghĩ thật đẹp!  

             Triệu Dật: Làm người mà, dù sao cũng phải có chút mơ mộng!  

             Khổng Hi:/trợn mắt/!  

             Triệu Dật: Đợi đến tầm cuối tháng sau được nghỉ hè, anh sẽ về Thiên Phủ, sau đó mỗi ngày đều ở cùng em.  

             Khổng Hi: Anh không ở cùng bọn họ sao? Bỏ lại nhiều người như vậy mà chỉ quay về chơi với em sao?  

             Triệu Dật: Đương nhiên rồi! Chẳng phải công ty chuẩn bị niêm yết sao, đến lúc đó khẳng định em sẽ rất bận rộn, cũng rất mệt mỏi nên anh quay về cùng với em. Coi như không giúp được việc gì thực tế thì ở cùng em xem như một chút tâm ý của anh đi.  

             Khổng Hi: Được rồi, đợi tháng sáu anh về lại nói tiếp.  

             Triệu Dật: Ai, Tiểu Hi Hi, em nói xem anh có nên mua thêm một căn phòng nữa hay không? Nếu ở lại trong nhà em thì ánh mắt của  ông nội nhìn anh có chút gì đó ấy, lại không được tự do.  

             Khổng Hi: Ha ha, anh cũng  cảm thấy ngượng ngùng sao?  

             Triệu Dật: Thực ra anh vốn rất thẹn thùng, rất nội liễm đó!  

             Khổng Hi: Anh trai à, làm người thì vẫn cần phải có chút mặt mũi!  

             Triệu Dật: Ha ha, anh nói nghiêm túc đấy, nếu anh mua một căn nhà ở ngoài thì em có đến ở cùng anh không?  

             Khổng Hi: Không được, ông nội ở nhà chỉ có một mình em không yên tâm, thực ra em vẫn muốn ở bên cạnh cùng ông nhiều hơn. Thật ra ông nội cũng rất thích anh, chỉ là cảm thấy anh còn nhỏ tuổi một chút thôi.  

             Triệu Dật: Được rồi, vậy thì anh không mua nữa.  

             Khổng Hi: Lần trước em kể cho ông nghe chuyện anh vận hành dự án bất động sản ở Giang Châu, ông cảm thấy rất bội phục anh, còn nói anh là thiếu niên anh kiệt đó.  

             Triệu Dật: Vậy thì anh phải cùng ông nội uống chút rượu, ấy không, uống chút trà để tâm sự rồi.  

             Khổng Hi: Được, đến lúc đó xem anh biểu diễn thế nào.  

             Chỉ một lát sau, ánh mắt Triệu Dật bỗng ngừng lại...

Advertisement
';
Advertisement