Chương 725: Đi ngang qua lung tung là phải trả giá
Diệp Thiến do dự một chút nói: "Chắc không cần đâu, ngày thường mình cũng sẽ không tới đây, cũng thỉnh thoảng cuối tuần mới tới đây, ở lại đây coi như nghỉ ngơi.”
Bạch Nguyệt cười nói: "Cậu sắp năm cuối đại học rồi, đến lúc đó tốt nghiệp rồi chẳng lẽ cậu vẫn còn định ở Bạch Bối. Khẳng định là sẽ ở nơi này lâu dài, trong nhà làm một phòng múa đối với cậu mà nói là rất cần thiết."
Diệp Thiến suy nghĩ một chút rồi nói: "Để lát nữa mình thương lượng với Triệu Dật.”
“Ừ!”
Bạch Nguyệt ngẩng đầu nhìn cầu thang, Triệu Dật cùng Phùng Tiếu Tiếu còn chưa xuống. Cô rốt cuộc không nhịn được từ trên sô pha đứng lên nói: "Mình đi lên lầu xem thử.”
Diệp Thiến nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, tay tùy ý vẫy vây ý bảo Bạch Nguyệt tự mình đi, đừng quấy rầy chính cô.
"Cậu thật sự không đi hả? Cậu không đi thì mình đi, chút nữa quay lại kể cho cậu nghe."
"Ừm."
Bạch Nguyệt cười hì hì, từ trên sô pha bò dậy, cũng không mang giày mà cứ như vậy đi chân trần rón rén lên lầu, bởi vì như vậy mới không phát ra tiếng chân.
Cô cẩn thận đi đến cửa phòng Phùng Tiếu Tiếu nghiêng lỗ tai nghe ngóng, thế nhưng lại không nghe thấy động tĩnh gì. Bạch Nguyệt còn đang do dự có nên đến gần một chút hay không thì cửa bỗng nhiên mở ra, Triệu Dật mặc quần đùi đứng ở cửa, trên người lại không mặc quần áo, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt lắp bắp sợ hãi, có cảm giác đi làm trộm bị bắt được. Cô nhìn qua cửa thì thấy Phùng Tiếu Tiếu đang nằm nghiêng, trên người đắp chăn, dáng vẻ đang ngủ say.
"Em đi lên thay quần áo... , quần áo của Tiếu Tiếu có vừa vặn không, anh có muốn đến trung tâm mua sắm để đổi bộ khác không?”
Triệu Dật mỉm cười nói: "Rất vừa người, không cần thay đổi. Anh cũng giúp em xem quần áo có vừa người hay không.”
Triệu Dật nói xong đi ra cửa, thuận tay đóng cửa phòng lại.
Bạch Nguyệt nhất thời thoáng có chút bối rối, mình lên trên xem có gì hay ho không, sao lại có cảm giác tự mình rơi vào bẫy vậy nhỉ?
Bạch Nguyệt có chút bối rối ngượng ngùng nói: “Em chỉ là đi ngang qua…”
Triệu Dật cười nói: “Đi ngang qua lung tung là phải trả giá.”
…
Diệp Thiến nằm trên sô pha ở phòng khách xem video, nhưng chốc lát sau cũng không nhịn được mà hướng ánh mắt nhìn lên cầu thang.
Không có ai cả!
Triệu Dật và Phùng Tiếu Tiếu đi lên, không còn bóng dáng.
Bạch Nguyệt nói đi lên xem một chút, cũng không thấy bóng dáng.
Diệp Thiến tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, khuôn mặt xinh đẹp của cô hơi đỏ lên.
Bạch Nguyệt này thế mà một đi không trở lại.
Chỉ là không biết bọn họ có ở cùng một chỗ hay không...
Nghĩ đến đây nhịp tim của Diệp Thiến hình như tăng nhanh hơn.
Tuy rằng Diệp Thiến cũng cảm thấy chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nhưng hiện tại cô vẫn có chút không tiếp nhận được.
Thật là xấu hổ.
Gần hai giờ đồng hồ sau Bạch Nguyệt mới từ trên cầu thang đi xuống, cô đã thay xong áo tắm và khoác một cái khăn thật lớn.
Nhưng mà khả năng bơi lội của Triệu Dật thật sự rất tốt, điểm này Quan Tâm cũng không thể không thừa nhận.