Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 721: Anh là địa chủ, ai giám trút giận với anh  

             Bếp điện và nồi lẩu đã được bày sẵn trên bàn ăn, hương thơm và hơi nóng tỏa ra khắp phòng, xung quanh là các loại nguyên liệu tươi ngon.  

             Quan Tâm rót rượu và đồ uống cho mọi người rồi đứng nghiêm trang ở một bên.  

             Triệu Dật nhìn Quan Tâm một cái rồi cười nói: "Đứng đó làm gì? Ngồi xuống ăn cùng đi. Hôm nay không có người ngoài, về sau có lẽ nơi này cũng không tiếp người ngoài nên cô đừng khách sáo. Cô đứng như vậy, sao chúng tôi có thể ăn uống tự nhiên được…"  

             Quan Tâm hơi do dự một chút, làm gì có quản gia nào lại ăn cơm cùng chủ nhà cơ chứ?  

             Triệu Dật thấy cô đứng im lặng thì cười nói: "Tôi là ông chủ, tôi ra lệnh cho cô ngồi xuống ăn thoải mái."  

             Phùng Tiếu Tiếu cũng cười nói: "Anh Dật nói đúng đó. Tuy chị là quản gia nhưng bây giờ ở đây không có người ngoài hay khách lạ. Đều là người một nhà nên chị đừng khách sáo nữa, lẽ nào chúng tôi lại để chị phải lủi thủi ăn sau, như vậy thật không hay."  

             Quan Tâm hết cách đành ngồi xuống rồi nói: "Quy tắc của nghề quản gia không cho phép tôi được ngồi ăn chung với chủ nhân…"  

             Triệu Dật cười nói: "Chúng tôi không phải danh gia vọng tộc gì nên không cần nhiều quy tắc như vậy. Chỉ cần không có người ngoài thì chúng ta đều là người một nhà, mau ăn đi đừng ngại nữa."  

             Quan Tâm gật đầu nói: "Cảm ơn ông chủ."  

             Quan Tâm hiểu rõ ẩn ý trong lời nói của Triệu Dật. Nếu có người ngoài hay có khách lạ thì tất nhiên Quan Tâm phải giữ đúng bổn phận quản gia của mình. Còn nếu chỉ có người nhà thì không cần khách sáo, càng không cần phân biệt chủ tớ rõ ràng như vậy.  

             Chỉ là Quan Tâm cũng biết, sợ là sẽ không có quá nhiều khách khứa lui tới nơi này.  

             Dù gì thì ngoại trừ Bạch Nguyệt ra thì Phùng Tiếu Tiếu và Diệp Thiến đều có nhà riêng. Nếu họ muốn đãi khách thì đương nhiên là sẽ làm ở nhà của họ chứ không phải ở đây.  

             Ngay cả người giúp việc họ cũng không cần, vậy hiển nhiên là nơi này giống như Vườn Địa Đàng riêng của họ, chỉ có một mình Quan Tâm là người ngoài.  

             Quan Tâm tự rót cho mình một ly nước ngọt, còn mọi người đều uống rượu. Ngay cả người không uống được rượu như Tiếu Tiếu cũng tự rót cho mình nửa ly rượu vang đỏ.  

             Triệu Dật nhìn ba người họ, trong lòng vô cùng xúc động, hắn nâng ly rượu lên nói: "Mọi người cùng cạn ly, hôm nay là tiệc tân gia của chúng ta, cũng là ngày các em gặp mặt nhau!"  

             Ba cô gái nâng ly lên và liếc nhìn nhau một cái, ánh mắt chứa đầy sự trìu mến.  

             Có lẽ là bởi vì ba người họ đều còn trẻ và đều có hướng phát triển sự nghiệp riêng của mình nên hoàn toàn không xảy ra xung đột lợi ích. Cũng vì vậy mà họ không có ý đồ hay mưu mô gì xấu xa.  

             Họ cùng ngồi ở đây, tất cả là vì không muốn rời bỏ Triệu Dật.  

             Những chuyện dọn dẹp dĩ nhiên là giao cho Quan Tâm còn họ ngồi xem TV ở phòng khách. Được một lúc thì chuẩn bị lên phòng nghỉ ngơi, dù sao đi học đi làm một ngày lại còn uống chút rượu nên có hơi mệt mỏi.

Advertisement
';
Advertisement