Chương 699: Tiền đã đủ dùng cả đời
“Đúng, chính là ý này!”
Liễu Vũ Phi bất đắc dĩ nói: “Nếu không phải do em lười, ngày nào cũng muốn ngủ cố thêm một chút thì em sẽ ở đây và lái xe đi học hàng ngày.”
“Thôi, em vẫn nên trải nghiệm cuộc sống đại học. Nếu quan hệ với các bạn cùng phòng ký túc xá không được thật thì hãy đi kết bạn với vài người đáng giá đi. Bốn năm đại học rất đặc sắc, nếu bỏ lỡ thì sau này nhất định sẽ tiếc nuối đấy.”
Triệu Dật ôm Liễu Vũ Phi cười nói: “Ngủ đi, em là học sinh ngoan mà, ngày mai còn phải dậy sớm để lên lớp nữa đấy.”
Liễu Vũ Phi cười nói: “Đúng vậy, thật hâm mộ lực học của anh, có thể được giáo viên tha cho. Em không có khả năng như anh nên vẫn phải chăm chỉ học hành thôi. Sau này lợi hại rồi, nếu công ty của anh liên quan đến pháp luật thì em cũng có thể giúp một tay.”
Triệu Dật cười ha ha nói: “Được, vậy em cố gắng lên nhé. Tốt nghiệp xong về công ty, anh sẽ thành lập một bộ phận pháp lý để cho em làm quản lý, phụ trách tất cả mọi vấn đề liên quan đến pháp luật của công ty!”
Liễu Vũ Phi cười rạng rỡ: “Được, có vẻ sau này công việc của em cũng bận đây. Vậy chúng ta một lời đã định.”
Triệu Dật cười nói: “Một lời đã định.”
......
Sáng hôm sau, Liễu Vũ Phi đến trường, Tô Nhã đi làm, hai người đi trước. Còn Triệu Dật ngủ để lấy lại sức, mãi mới ra khỏi giường.
Đứng trước cửa sổ, làm mấy động tác thể dục đơn giản, nhìn thành phố có vẻ phồn vinh phía dưới, tâm trạng của Triệu Dật cũng thoải mái hơn.
Đây vẫn là lần đầu tiên Triệu Dật ở đây.
Chỉ có điều sau này Tô Nhã và Liễu Phi Phi ở đây thì cũng gần, chỉ cách trường học của mình khoảng sáu, bảy kilomet, cùng lắm là mất 20 phút lái xe, thời gian về nhà nhất định phải tăng lên.
Nhất là cuối tuần, mình muốn tự do đi khắp nơi thì sợ là cũng phải tìm lý do, lợi dụng mọi kẽ hở thì mới được.
Nhất định phải đẩy nhanh kế hoạch vào ở biệt thự......
“Trời ạ, cậu còn biết đường về sao? Chúng tôi đều nghĩ là cậu đã bị người ngoài hành tinh bắt cóc đi rồi cơ đấy!”
Giữa trưa, Triệu Dật trở lại ký túc xá làm cho cả bọn Lục Đào đều ngạc nhiên.
Triệu Dật cười nói: “Tôi cũng rất bận đấy. Ở lại mấy ngày thôi, sau đó sẽ đến Thượng Hải, rồi lại đến Bắc Kinh, cuối cùng mới quay lại Giang Châu…”
Lục Đào lấy làm lạ hỏi: “Cậu đi tới đi lui làm gì vậy? Vì công việc của công ty à?”
Triệu Dật thẳng thắn trả lời: “Tôi đi Thượng Hải để gặp một người bạn và đưa cô ấy đi du lịch một vòng Bắc Kinh.”
Mắt Lục Đào sáng lên: “Người đẹp!”
Triệu Dật cười hắc hắc không hề giấu giếm gì: “Nói đùa thôi các đại lão gia à, du lịch mà còn phải dẫn đi hay sao?”
Lục Đào giơ ngón tay cái: “Anh Dật à, tôi thật bái phục cậu đấy! Lại là bạn gái của cậu nữa à?”
Triệu Dật gật đầu: “Đúng!”
Triệu Dật không cần phải làm gì mà chỉ cần hàng năm nhận hoa hồng của những cổ phần này cũng đủ để sống thoải mái.