Chương 669: Bị nhận ra
“Tôi tới cứu cô, tên bắt cóc kia đã bị tôi đánh gục.”
Choi HyunA kinh ngạc, ánh mắt cô vô cùng mừng rỡ.
Triệu Dật đi lên phía trước, xé băng dính trên miệng Choi HyunA, sau đó cởi trói ở tay và chân cô.
Choi HyunA vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ nhìn Triệu Dật, cô luôn cảm thấy người này rất quen mặt!
“Anh là ai?”
Triệu Dật lắc đầu nói: “Cô không cần quan tâm tôi là ai, tôi dùng phương pháp đặc biệt tìm được vị trí của cô. Nhưng phương pháp này tôi không có cách nào giải thích với người khác, cho nên cô cũng không cần truy hỏi tôi, bây giờ theo tôi đi ra ngoài đi”
Choi HyunA ừ một tiếng, thật cẩn thận đi theo Triệu Dật ra khỏi phòng tắm.
Triệu Dật đi đến trước một cái bàn, chỉ một cái điện thoại di động màu đỏ trên bàn hỏi: “Điện thoại này là của cô sao?”
Choi HyunA gật đầu nói: “Là điện thoại của tôi”
Triệu Dật gật đầu nói: “Vậy cô cầm lấy điện thoại di động rồi theo tôi ra ngoài. Sau khi đến ven đường lớn, cô lập tức gọi cảnh sát, chờ người tới đón cô thuận tiện bắt tên sát nhân hàng loạt này, biết không?”
“Được.”
Hai người đi vào phòng khách, Choi HyunA liếc mắt một cái thì thấy mấy người đàn ông giống như ác ma. Lúc này đã bị đánh người đầy máu me và bị trói vào ghế, cô lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Đi thôi!”
Triệu Dật mặc kệ kẻ giết người bị trói kia lập tức rời khỏi phòng, Choi HyunA vội vàng đi theo phía sau.
Đi đến cửa thì Triệu Dật chỉ vào số nhà, ý bảo Choi HyunA nhớ kỹ số nhà.
Choi HyunA tỏ ý đã hiểu, hai người lúc này mới rời khỏi hẻm nhỏ, Triệu Dật dừng bước nói: “Được rồi, bây giờ cô có thể gọi điện thoại báo cảnh sát.”
Choi HyunA mở điện thoại di động, gọi điện thoại báo cảnh sát.
Triệu Dật lại nói: “Cô phải đồng ý với tôi nếu như có ai hỏi ai là người cứu cô thì cô cứ nói là người che mặt, không biết là ai, được không?”
Choi HyunA gật đầu, nhưng trong lòng lại dâng lên cảm giác kỳ quái.
Người này thật sự có chút quen thuộc.
Đôi mắt kia, thân hình kia, khí chất kia...
“Cô ở đây chờ cảnh sát đến nhé.”
Triệu Dật nói xong lập tức lưu loát rời đi, sau đó lên xe, lái xe chạy thẳng ra ngoài.
Choi HyunA nhìn bóng lưng Triệu Dật, ánh mắt bỗng nhiên lộ ra sự kinh ngạc.
Bởi vì cô đột nhiên nhớ ra người đàn ông này giống như ai!
Triệu Dật!
Chiều cao, đôi mắt, khí chất...
Và quần áo
Bộ quần áo này không phải lần đầu tiên gặp Triệu Dật anh ấy đã mặc như vậy sao?
Chẳng lẽ thật sự là Triệu Dật?
Choi HyunA cẩn thận nhớ lại âm thanh vừa rồi người kia nói chuyện với mình. Cô càng nghĩ lại càng thấy giống, trong lòng lại càng thêm kinh ngạc và nghi ngờ không thôi.
Triệu Dật làm sao có thể tìm được mình?
Vừa rồi Triệu Dật nói dùng phương pháp đặc biệt không cách nào giải thích với người khác. Hơn nữa nghe giọng điệu của Triệu Dật tựa hồ cũng đoán được mình có thể nhận ra anh ấy, cho nên mới dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với mình để mình không làm bại lộ thân phận thật sự của anh ta.
Triệu Dật lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Kim Ji Hyun.