Chương 657: Chỉ có hai chúng ta thôi sao?
Park Jeong Yong bèn trêu ghẹo nói: "Ji Hyun à, em và giám đốc Triệu hẹn trước với nhau sao? Hai bộ trang phục này nhìn cũng ăn ý quá đi."
Kim Ji Hyun quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Dật, trong ánh mắt có chút tán thưởng, nói: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy đàn ông mặc đồ đen mà có phong thái như vậy, rất có khí chất…"
Triệu Dật mỉm cười nói: "Kim tiểu thư quá khen rồi. Set đồ này của Kim tiểu thư, dù chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng cảm nhận được khí chất ngút ngàn."
Kim Ji Hyun mỉm cười nói: "Chúng ta đang PR Marketing cho nhau đấy à?"
Triệu Dật nâng cao ly rượu và cười nói: "Được gặp gỡ và quen biết với một minh tinh nổi tiếng như Kim tiểu thư, chính là vinh hạnh của tôi."
Kim Ji Hyun cụng ly với hắn rồi trêu ghẹo: "Tôi già rồi. Tương lai thuộc về những người trẻ tuổi như SunGirl, cũng thuộc về những người trẻ tài năng như giám đốc Triệu…"
Kim Ji Hyun là người hoạt ngôn và có tính cách hướng ngoại. Cô biết rõ ý đồ của Park Jeong Yong khi mời mình dự tiệc nên cô cũng rất chủ động bắt chuyện với Triệu Dật.
Vốn tưởng rằng chỉ là một cuộc xã giao nhưng không ngờ sau khi tán gẫu với Triệu Dật đôi câu lại phát hiện ra cả hai cũng khá ăn ý.
Tuy rằng Triệu Dật còn trẻ nhưng cách nói chuyện cùng phong thái và sự hiểu biết của hắn làm cho người nghe như được mở rộng tầm mắt. Trong lúc này, Kim Ji Hyun và Triệu Dật đang trò chuyện và uống rượu rất vui vẻ.
Bốn thành viên của SunGirl ngồi ở bên tay phải của Triệu Dật đang lễ phép ăn uống. Trước mắt họ là cấp trên và tiền bối nên dù họ có bị cho ra rìa thì cũng không dám làm loạn. Càng không dám nói lung tung, mỗi lần nâng chén rượu lên đáp lễ đều nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng.
Một bữa tiệc mà cả khách và chủ đều vui vẻ. Có lẽ người duy nhất không vui chính là phó chủ tịch Lee Dong Myung.
Hắn biết tin tức Triệu Dật đến Hàn Quốc hơi chậm nên đã bị Park Jeong Yong đi trước một bước. Hắn biết hiện tại dù có làm gì thì cũng dư thừa, chỉ khiến hắn càng giống một kẻ thất bại khó coi. Cho nên hắn đành khiêm tốn chịu đựng để tìm kiếm cơ hội khác.
Hắn tin rằng, trong một mối quan hệ chỉ cần đôi bên có đủ lợi ích thì bất cứ ai cũng có thể trở thành bạn bè.
Giống như chính trị, không có thứ gọi là tình bạn tuyệt đối, cũng không có thứ gọi là thù địch tuyệt đối.
Lee Dong Myung nói chuyện rất khách sáo với Triệu Dật. Cùng uống rượu và nói cười khá tự nhiên, nhưng mặt khác hắn lại âm thầm quan sát Triệu Dật.
Có vẻ tên này rất mê gái thì phải?
Nếu Triệu Dật biết Lee Dong Myung đang đánh giá hắn thì nhất định sẽ khua tay múa chân và dí ngón tay giữa vào mặt Lee Dong Myung.
Không mê gái, chẳng lẽ mê trai sao?
Huống chi đây là minh tinh quốc dân của Hàn Quốc.
Được xưng tụng là minh tinh quốc dân, tất nhiên không chỉ bởi vì cô xinh đẹp, mà chủ yếu là vì cô có khí chất bất phàm khiến người người ngưỡng mộ. Nếu không, sao cô có thể xứng với danh hiệu minh tinh quốc dân chứ?
Trong lúc ăn tiệc, Triệu Dật và Kim Ji Hyun trò chuyện vô cùng vui vẻ. Kim Ji Hyun còn chủ động xin thông tin liên lạc của Triệu Dật.
Đã đẹp trai rồi còn có mị lực và nhiều tiền. Cho dù là minh tinh quốc dân thì cũng không ngại có thêm một người bạn như hắn.
"Giám đốc Triệu, đợi lát nữa chúng ta ăn xong rồi cùng đến nơi khác uống một chút nha."
Kim Ji Hyun nghiêng đầu nhìn mọi người rồi hỏi: "Mọi người có muốn đi cùng không?"