Chương 636: Trừng phạt Diệp Thiến
Vẻ mặt Ngụy Xuyên đau khổ: “Biết là không thể so sánh với anh được. Vừa rồi chẳng phải Tào Tiểu Giai cũng đưa ra so sánh sao? Đàn ông như anh đối với phụ nữ chính là độc dược, không có thuốc giải. Dù là những cô gái kia sẽ không có tương lai với anh, dù biết rõ anh đã có bạn gái thì họ cũng chỉ sẽ hỏi anh là “có thêm bạn gái sao” mà thôi. Đến nỗi cuối cùng có thể trở thành chính cung nương nương hay không thì các cô ấy thực sự cũng không quan tâm lắm…”
Triệu Dật bật cười nói; “Tốt nhất cậu vẫn nên nói về chuyện yêu đương của mình đi thôi. Ít nhất Tào Tiểu Giai là một cô gái rất xinh đẹp, hơn nữa gia cảnh còn rất tốt. Đối với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không mất mát gì nha!”
Ngụy Xuyên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đúng là điều kiện của cô ấy rất tốt, tôi cũng rất hài lòng. Chỉ là tôi còn trẻ nha, lòng tôi cũng sẽ không yên đâu. Tôi không muốn để thanh xuân của mình nằm một chỗ đâu, tôi vẫn có chút không can tâm…”
Triệu Dật vỗ vai Ngụy Xuyên: “Anh Xuyên! Nấm mồ hôn nhân, lên đường bình an nha…”
Bởi vì đều dẫn theo bạn gái nên mọi người lại đến KTV hát hò một lúc.
Nửa đêm, mọi người ngừng hát. Sau khi những người khác rời đi thì chỉ còn lại ba người Triệu Dật, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.
Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng nhiên có chút yên lặng, còn có cảm giác khó chịu. Triệu Dật cười nói: “Hôm nay cũng đã trễ như vậy rồi, hay là chúng ta đến phòng trọ của anh ngủ lại, ngày mai rồi quay về trường học?”
Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc mắt nhìn nhau: “Được!”
Ba người đến phòng trọ của Triệu Dật, Triệu Dật đang muốn đi vào phòng ngủ chính, bỗng nhiên Diệp Thiến quay người lại nói: “Hôm nay em và Bạch Nguyệt ngủ ở phòng ngủ chính, anh ở phòng ngủ phụ, có được không?”
Trong lòng Triệu Dật đang lo lắng không yên, nào dám phản đối chứ?
“Anh ngủ một mình sao?”
Diệp Thiến như cười như không nhìn Triệu Dật: “Nếu không thì Bạch Nguyệt ngủ cùng với anh, em sẽ ngủ một mình!”
Triệu Dật còn chưa trả lời, Bạch Nguyệt đã mãnh liệt lắc đầu: “Em sẽ ngủ chung với Thiến Thiến!”
Thôi! Thôi!
Không thể trêu vào!
Hôm nay vừa mới vạch trần sự thật, Triệu Dật cảm thấy không có sóng gió đã là rất may mắn rồi. Bây giờ sóng yên gió lặng, Triệu Dật đã rất thỏa mãn.
Chơi hai người cùng lúc sao?
Quên đi! Tạm thời không dám nghĩ!
Xem trước tình hình mà nói.
Nếu như các cô ấy không khóa cửa thì nửa đêm mình có thể kiếm gì uống rồi mơ màng đi nhà vệ sinh, theo thói quen trở về phòng ngủ chính rồi mượn cớ đi vào?
Diệp Thiến nhìn chằm chằm Triệu Dật, chờ Triệu Dật trả lời.
Triệu Dật trả lời rất dứt khoát: “Mặc dù trong lòng anh rất mất mát, nhưng mà anh còn có thể làm gì được chứ? Đương nhiên là đáp ứng các em rồi!
Diệp Thiến trừng mắt nhìn Triệu Dật, đưa tay kéo cánh tay Bạch Nguyệt đi về cửa phòng ngủ chính. Sau đó Triệu Dật lập tức nghe được một âm thanh thanh thúy giòn tan.
Khóa trái cửa!
Xong rồi! Ý nghĩ đánh úp bất ngờ nửa đêm xem như bỏ!
Thôi! Thôi!
Đi tắm!
Triệu Dật từ bỏ ảo tưởng cuối cùng, thành thật đi tắm, sau đó cũng rất thành thật trở về phòng ngủ phụ. Mà lúc này cửa phòng ngủ chính cũng mở ra, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lần lượt đi rửa mặt.
Hai ông hòa thượng uống nước, ba ông hòa thượng không uống nước!
Ngủ!
Căn bản là Triệu Dật cũng uống khá nhiều rượu, không lâu sau đã ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu, lúc nửa đêm, cửa phòng ngủ của Triệu Dật bỗng được mở ra.
Một bóng người xinh đẹp từ ngoài cửa lách mình vào phòng, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại rồi sờ soạng hướng về phía giường.
Trong khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Triệu Dật cũng đã tỉnh.
Ai vậy?
Bạch Nguyệt?
Bóng người kia chạy vào trong chăn Triệu Dật, còn chưa kịp tới gần đã bị Triệu Dật nằm im trong chăn yên lặng chờ đợi hồi lâu kéo lại, sau đó trực tiếp đè lên.
Một bóng dáng xinh đẹp lại lần nữa luồn vào.