Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 612: Em chưa từng…  

             Đỉnh núi Nga Sơn.  

             Khách sạn Tùng Hà.  

             Hai người họ mở cửa phòng, sắp xếp đồ đạc xong xuôi, Khổng Hi nhìn thời gian một chút rồi nói: “Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta đi dạo một chút đi.”  

             “Được!”  

             Hai người cùng ra ngoài rồi đi dạo đến địa điểm ngắm mặt trời mọc, Triệu Dật nói: “Muốn ngắm mặt trời mọc thì ngày mai phải dậy thật sớm!”  

             Khổng Hi ừ một tiếng rồi tiếp lời: “Nếu tối nay ngủ sớm một chút thì ngày mai có thể dậy sớm rồi…”  

             Khổng Hi nhìn trái nhìn phải vài lần rồi nói: “Anh và Phùng Tiếu Tiếu đã quen nhau ở chỗ này sao?”  

             Sắc mặt Triệu Dật thoáng có vài phần quái dị. Từ sau khi Khổng Hi biết chuyện hắn có bạn gái khác, thỉnh thoảng cô có nhắc tới vài ba lần giống như đang tò mò hóng chuyện, trông cô đang vô cùng hứng thú.  

             Triệu Dật chỉ nhìn vào một góc, nói: “Ừ, chính là thế này. Lúc đó cô ấy đang livestream, anh ở bên cạnh nhìn vào màn hình điện thoại của cô ấy thấy rất thảm, không có nhiều khán giả xem live…”  

             Triệu Dật dừng một chút, bất đắc dĩ nói tiếp: “Chẳng lẽ em muốn đi tới chốn cũ để cảm nhận một chút kinh nghiệm của anh và Phùng Tiếu Tiếu sao? Không lẽ em chưa từng tới núi Nga Sơn này?”  

             Khổng Hi mỉm cười nói: “Anh đừng nên nói thì hơn! Ngoại trừ lúc đi học em từng đến đây một lần thì đúng là sau khi tốt nghiệp em cũng chưa trở lại lần nào. Khi đó đi cùng với bạn bè, vui đùa ầm ĩ náo nhiệt đến nhường nào. Bây giờ bạn bè ít đi, công việc cũng bận rộn, cũng chả có tâm tình hay hứng thú ra ngoài du lịch. Ông nội em cũng lớn tuổi, không tiện ra ngoài cho nên hầu như em cũng không đi chơi…”  

             Triệu Dật lập tức có chút đồng tình, hắn nhớ tới một chuyện, nói: “Em được ông nội nuôi lớn, Liễu Vũ Phi cũng có cùng cảnh ngộ như em. Khi mẹ cô ấy mang thai cô ấy, cha cô ấy đã bỏ đi với một người phụ nữ đã có chồng khác. Thế nhưng mẹ cô ấy vẫn rất mạnh mẽ mà sinh cô ấy ra. Nói cách khác, từ nhỏ tới bây giờ cô ấy chưa từng được cha yêu thương, dù chỉ là một chút…”  

             Ánh mắt Khổng Hi lộ ra vài phần thương tiếc: “Nói như vậy cô ấy cũng thật đáng thương. Em cũng thật khâm phục mẹ cô ấy, bà ấy vừa nuôi dạy tốt con gái lại vừa gây dựng được sự nghiệp lớn như vậy, thật là lợi hại. Đúng rồi, sau khi công ty Tô Nhã lớn mạnh hơn thì người đàn ông kia có trở về tìm họ hay không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Không có, người đàn ông kia cưới một phụ nữ cũng là một phú hào nổi danh của thành phố, gia cảnh không hề kém cạnh. Hơn nữa dù có tìm thì cũng vô dụng, Tô Nhã sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ta. Liễu Vũ Phi cũng vậy, cô ấy nói với anh rằng cô ấy không có cha, cũng sẽ không nhận ông ta là cha. Cô chỉ mong ông ta vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện trong cuộc sống của cô ấy. Cô ấy và mẹ sống rất hạnh phúc. Ừm… Hiện tại còn có thêm anh…”  

             Khổng Hi đồng cảm nói: “Anh chính là siêu anh hùng trong cuộc đời của cô ấy, chắc hẳn là cô ấy sẽ coi anh quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác. Ây da, anh nói xem nếu như cô ấy biết chuyện của những người bạn gái khác thì sẽ như thế nào?”  

             Dù sao thì hầu như nữ sinh bây giờ đều bắt đầu yêu đương từ khi mới lên đại học rồi thuê phòng ở chung. Sau khi tốt nghiệp đại học lại càng công khai sống chung. 26 tuổi là đã tốt nghiệp được ba bốn năm vậy mà vẫn có thể độc thân, còn có thể giữ tấm thân trong trắng…

Advertisement
';
Advertisement