Chương 608: Em đã từng gặp qua?
Triệu Dật thành thành thật thật kể lại quá trình quen biết của mình và Phùng Tiếu Tiếu, kể chuyện hồi xưa cô bị trẹo chân. Kể chuyện mình tiễn cô ấy đến Giang Châu, tự mình giúp cô ấy lựa chọn vẹt để cho cô ấy đạt được danh hiệu nữ hoàng luyện vẹt, cứ như vậy một lời kể lại...
Khổng Hi nghe xong, cảm thấy câu chuyện này có hơi bình thường một chút.
Dùng sức mạnh đồng tiền cứu vớt cô bé Lọ Lem trong những câu chuyện cổ tích kinh điển.
Cuối cùng nghe được Phùng Tiếu Tiếu chủ động hỏi phải chăng Triệu Dật là đang bao nuôi cô ấy. Hơn nữa cô ấy còn chấp nhận mối quan hệ này, trong lòng Khổng Hi đã mơ hồ có chút hiểu được nội tâm của người cô gái này.
Đã nhận quá nhiều trợ giúp từ Triệu Dật, không thể báo đáp. Hơn nữa không thể kìm nén tình cảm với Triệu Dật, vậy có thể làm sao bây giờ?
Chỉ có thể tự tìm cho mình một lý do, cho dù lý do này là bao nuôi, cũng chỉ có như vậy cô ấy mới có thể danh chính ngôn thuận ở bên Triệu Dật, mới có thể báo đáp hắn.
Khi nghe thấy Triệu Dật lén thưởng bốn mươi triệu giúp Phùng Tiếu Tiếu đoạt được vị trí thứ nhất, cô ấy kiên quyết trả lại hai mươi triệu cho Triệu Dật. Hơn nữa cô ấy còn nói sau này sẽ kiếm tiền trả Triệu Dật, nhất thời Khổng Hi có thêm không ít thiện cảm đối với Phùng Tiếu Tiếu.
Có lẽ cô ấy yêu có chút hèn mọn, nhưng cô ấy không ngừng cố gắng, hi vọng có thể tốt hơn ở trước mặt Triệu Dật.
Cô ấy đã thành công.
Bây giờ cô ấy đã là tân binh đang nổi trong giới ca nhạc. Tiếng tăm lừng lẫy, công chúa Phùng Tiếu Tiếu kỳ ảo!
Tất cả những điều này đều là Triệu Dật giúp cô thực hiện, giúp cô từ một người dẫn chương trình nhỏ nhoi thành một người dẫn chương trình nổi tiếng, thành công bước vào giới ca hát, trở thành một ca sĩ xuất sắc, tương lai rộng mở!
Tuy rằng năng lực tài chính của Triệu Dật là một nhân tố rất quan trọng, nhưng tài năng thiên bẩm của Phùng Tiếu Tiếu cùng nỗ lực của cô ấy cũng chiếm một phần rất lớn.
"Chỉ cần anh muốn em, cả đời này em đều là của anh."
Những lời này, chính là lời thề của cô ấy đối với Triệu Dật.
Đây là tiết tấu muốn được bao nuôi đến cùng.
Khổng Hi cũng tin tưởng, cho dù Phùng Tiếu Tiếu trở thành Thiên hậu trong giới ca hát, chỉ sợ cô ấy ở trước mặt Triệu Dật cũng vẫn giống như lúc trước, là một tình nhân hèn mọn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quả thật Triệu Dật đối với cô ấy vô cùng tốt, coi như chỉ là đầu tư, Triệu Dật vì cô mà đầu tư bao nhiêu?
Không chỉ vậy, số tiền này mỗi lần đều lên một tầm cao mới, làm cho sự nghiệp của cô ấy càng đi càng xa.
Nếu đây không phải yêu, đó là gì?
Thích?
Trong lòng Khổng Hi lại tiếp nhận quan hệ bạn gái của Phùng Tiếu Tiếu, cho dù cô là đàn ông, quả thật rất khó lựa chọn.
"Đánh đổi bằng sự nỗ lực và chăm chỉ sẽ luôn đạt được thứ gì đó, anh thật lòng cho đi, cô ấy sẽ thật lòng báo đáp... Ừm, người tiếp theo. ”
Liên tục kể ra hai người, vẻ mặt Khổng Hi không có thái độ phản cảm nào, Triệu Dật hơi phục hồi một chút tin tưởng.
"Người thứ ba tên là Tần Băng Lạc, người Thượng Hải, là sinh viên đại học, có tài năng cưỡi ngựa. Tuy rằng chưa tốt nghiệp nhưng đã tham gia các cuộc thi cưỡi ngựa. Lúc trước anh quen biết mấy người bạn thích cưỡi ngựa ở Giang Châu, về sau anh đi New Zealand mua ngựa với họ, sau đó Tần Băng Lạc cũng đi mua ngựa cùng, cha cô ấy và anh đều quen biết Đặng tổng cho nên mọi người kết bạn mà đi..."
Triệu Dật nói hai người cùng đi du lịch, bởi vì Tần Băng Lạc chụp những thứ không nên chụp bị người ta đuổi giết, cuối cùng mình dựa vào kỹ năng huấn luyện thú mà dẫn chó cắn địch còn làm trọng thương vài tên côn đồ, cuối cùng hai người mới bình yên trốn thoát.
Khổng Hi nghe rất nghiêm túc, khi nghe được hai người bị bắt, nhịn không được nắm chặt tay.
Ánh mắt Khổng Hi thoáng có hai phần phức tạp: "Gặp qua một hai lần, nhưng mà không quen. Dù sao đều ở Thiên phủ, lúc tham dự sự kiện đã từng gặp qua...".