Chương 387: Cha, cha phải bình tĩnh đó nha!
Triệu Nham nghi ngờ hỏi: "Như vậy thì chiếc xe này ở đâu ra? Con lấy tiền ở đâu ra mua?"
Triệu Dật cười nói: "Là tiền con kiếm được! Kỳ thật lần trước con đi Giang Châu là để mở công ty. Chỉ sợ cha lo lắng, cho nên con không nói với cha mà thôi. Nửa năm nay, con đã đầu tư vào chứng khoán nước Mỹ và cũng đầu tư vào chứng khoán trong nước. Con đã kiếm được rất nhiều tiền, vì vậy mua một chiếc xe chỉ là tiêu một chút tiền thôi mà!”
Triệu Nham sững sờ: "Ý của con là tiền mua xe đều là do con tự kiếm. Hơn nữa con kiếm tiền cũng không chỉ dừng ở cái xe này?"
Triệu Dật cười nói: "Đó là đương nhiên. Thật không thể có chuyện con kiếm năm triệu sau đó sẽ cầm hết đi mua xe đúng không."
Triệu Nham sửng sốt hỏi: "Con lấy vốn ở đâu ra?"
Triệu Dật giải thích nói: "Con đã tiết kiệm tiền. Đăng ký tài chính chan đầu chỉ là 300.000. Sau đó thực hiện một số quan hệ gọi vốn với đối tác cùng những người khác. Bây giờ nó đã là quyền sở hữu riêng của con..."
Triệu Nham nhìn con trai, đột nhiên cảm thấy không thể nhìn thấu con của mình.
"Con không lừa cha đấy chứ?"
Triệu Dật cầm điện thoại, mở khóa rồi đưa cho Triệu Nham: “Con mở ngân hàng trực tuyến của ngân hàng Trung Quốc. Đúng rồi, khi nhập mật khẩu… Cha, người phải bình tĩnh một chút đừng quá kích động đấy... "
Triệu Nham đại khái hiểu được ý của Triệu Dật, đây là muốn cho mình xem số dư ngân hàng.
"Được rồi, cha chuẩn bị tinh thần xem con có bao nhiêu tiền!"
Sau đó Triệu Dật mới nở nụ cười nói: "283492, mật khẩu đó cha tự xem đi."
Triệu Nham nhập mật khẩu đăng nhập app ngân hàng, nhìn thoáng qua số dư trong ngân hàng.
Chết tiệt, thật là một dãy số khổng lồ!
Ông bắt đầu đếm!
Một trăm, một trăm nghìn, một triệu, mười triệu...
Hơn 30 triệu!
Ánh mắt của Triệu Nham gần như trợn trừng.
Lúc trước ông thấy Triệu Dật mở miệng tỏ ra là dạng rất có tiền, nhưng có lẽ cũng chỉ có 10 triệu là cùng. Thế nhưng không nghĩ đến con trai mình lại có đến 30 triệu tệ!
Triệu Dật liếc mắt nhìn cha mình, cười nói: "Cha, bình tĩnh nha!"
Hơn 30 triệu này thực chất chỉ là một phần tài sản của Triệu Dật. Trước đó hắn đã giúp Phùng Tiếu Tiếu trở thành người đứng đầu nên đã tiêu hết tất cả tiền, thế nhưng hoàn tiền lại nhận được 60 triệu cũng đã lưu vào hệ thống. Sau này hắn giúp Diệp Thiến mua một căn nhà nên lấy ra 30 triệu và tiêu hết 6,2 triệu. Tiếp đó thì Phùng Tiếu Tiếu chuyển tiền trả lại cho Triệu Dật hơn 10 triệu, cộng lại trong tài khoản có hơn 30 triệu.
Chưa tính đến chuyện tiền đầu tư lúc trước là 180 triệu cùng với lợi nhuận thì trong hệ thống vẫn còn tồn hơn 30 triệu, cùng với 15 triệu tiền hoàn lại khi mua nhà, cộng với tiền hoàn lại khi ăn uống cùng với tiền đảm bảo nhận được. Tổng cộng tất cả lại thì hắn có hơn 50 triệu…
"Tiểu Dật, con cướp ngân hàng à?"
Triệu Dật cười nói: "Cha, cha nói cái gì vậy, làm sao con có thể cướp ngân hàng nhanh như vậy được chứ!"
Triệu Nham không nói nên lời. Nhìn nụ cười tự tin trên mặt con trai, ông đột nhiên cảm thấy mình đã già rồi.
Trò giỏi hơn thầy, Trường Giang sóng sau xô sóng trước, chuyện này cũng quá nhanh rồi.
Mặc dù ông thực sự không có nhiều tâm lý tiến thủ nhưng tốt xấu gì cũng đã làm việc chăm chỉ bấy lâu nay. Vậy mà cũng chỉ mới tích cóp được cho gia đình khoảng mười triệu tệ. Mà con trai mình trong vòng chưa đến nửa năm đã kiếm ra mấy chục triệu rồi sao?
Triệu Nham mặc dù rất kinh ngạc nhưng cũng không nghi ngờ gì, dù sao tiền trên sổ sách ngân hàng cũng không thể làm giả được, giấy tờ sở hữu chiếc xe này cũng không thể làm giả được.
Con trai ông thực sự đã làm ra tiền!
Là thiên tài?
Hay là yêu nghiệt đây?
Triệu Nham cũng không cần để ý tới. Cho dù là như thế nào, hắn vẫn là con của ông, đúng không?
Con trai ông có năng lực, không phải là chuyện tốt hay sao?
Triệu Nham hít một hơi thật sâu bình tĩnh lại tâm trạng bàng hoàng, tiếp đó nói: "Con gọi cha ra ngoài là muốn làm gì vậy? Đưa cha đi dạo một vòng sao?"
Triệu Dật nở nụ cười đáp: "Sắp tới rồi!"
Chiếc xe rẽ vào con phố tiếp theo, và sau đó rẽ vào một cửa hàng 4S của BMW.
"Cửa hàng 4S BMW, con vào đây làm gì?"
Triệu Dật mỉm cười rồi đậu xe, hai người bước vào cửa hàng 4S: "Tôi đang tìm giám đốc Chu Vân."
Chu Vân, tuổi ngoài bốn mươi nhanh chóng xuất hiện, rồi nhiệt tình chào hỏi: "Xin chào, anh Triệu! Tôi đã đợi rất lâu."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!