Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 374: Cậu nên học cách quản lý thời gian đi!  

             Triệu Dật: “Hai ngày tới cô đến Bạch Bối tìm một căn nhà thích hợp, giống như lần trước, giá khoảng năm triệu. Tôi cần một căn nhà hoàn thiện, lập tức có thể xách đồ vào ở ngay. Không cần cố gắng trả giá, cao hơn giá thị trường một chút cũng được. Tôi dự định ngày 24 đưa Diệp Thiến đi ký hợp đồng, xem như là quà giáng sinh cho cô ấy.”  

             Hả? Lại tặng quà nữa sao?  

             Còn là một căn nhà năm triệu?  

             Triệu Dật thật sự quá hào phóng!  

             Mặc dù đúng là Triệu Dật rất đào hoa, nhưng mà hắn thật sự rất hào phóng với bạn gái. Hơn nữa dường như xử lý rất công bằng?  

             Lúc trước mua cho Phùng Tiếu Tiếu một căn hộ chung cư năm triệu, bây giờ cũng phải mua cho Diệp Thiến một căn hộ chung cư năm triệu. Mặc dù không mua nhà cho Liễu Vũ Phi, nhưng mà chỉ một bữa tiệc sinh nhật cộng với quà tặng thì ít nhất cũng phải hai, ba triệu trở lên rồi.  

             “Được! Chủ tịch! Ngoài giá cả, còn có yêu cầu gì khác không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Khoảng cách đến Đại học Tất Nam không được quá xa, để tiện cho cô ấy đi lại. Ở đó chẳng phải gần với núi Kim Vân sao? Cô tìm ở gần đó xem, tôi nhớ ở đó cũng có một vài toà nhà không tệ…”  

             Quan Trâm gật đầu: “Được! Ngày mai tôi sẽ sang đó!”  

             Triệu Dật: “Ừm! Giống như lần trước, tìm hai hoặc ba lựa chọn thay thế, đến lúc đó chọn mua cái tốt nhất… Cứ như vậy đi! Có kết quả thì liên lạc với tôi!”  

             Quan Tâm cúp điện thoại, nhìn điện thoại di động trong tay, trong lòng thoáng có hơi giao động.  

             Làm bạn gái Triệu Dật thật đúng là con đường ngắn nhất để làm giàu sau một đêm nha. Nhưng mà theo mình quan sát, mấy cô bạn gái của Triệu Dật thật đúng là không phải là loại con gái chỉ nhắm vào tiền, mỗi một người đều không tệ…  

             “Chà! Thật muốn đến lễ Giáng Sinh ngay lập tức. Các cậu đã có sắp xếp gì chưa?”  

             Trong phòng ngủ, Lục Đào bỏ tai nghe xuống quay đầu dựa vào ghế, hỏi thăm ba người bạn cùng phòng.  

             Quách Đông Lai ở trên giường nhô đầu ra: “Cẩu độc thân thì đón lễ Giáng Sinh cái gì chứ! Chơi game không vui sao? Hay là tiểu thuyết không hay hơn à?”  

             Lý Dương cười nói: “Tôi đang định hẹn Tô Mai đi xem phim.”  

             Triệu Dật tò mò hỏi: “Cậu và em gái đó bây giờ tiến triển đến đâu rồi?”  

             Lý Dương cười nói: “Có chút tiến triển, nhưng chắc chắn không có tiến triển nhanh như cậu được nha!”  

             Lục Đào tràn đầy phấn khởi nói: “Đến mức độ nào rồi?”  

             Lý Dương thoáng có hơi lúng túng: “Hiện tại chỉ mới đi ăn cơm hai lần, nói chuyện cũng được, những chuyện khác không có tiến triển.”  

             Lục Đào cười nói: “Cậu hẳn là phải học hỏi Triệu Dật. Cậu nhìn anh Dật chúng ta đi, đánh đâu thắng đó, tán gái chỉ trong vài phút.”  

             Lý Dương cười nói: “Tôi nếu là trâu bò như anh Dật, đẹp trai như vậy thì còn phải nói sao?”  

           Triệu Dật bật cười: “Nói bậy gì vậy chứ? Sao lại kéo tôi vào như vậy, tôi nói cậu nha. Cậu phải xem phim nhiều một chút, học hỏi kinh nghiệm để chuẩn bị tiến thêm một bước đi.”  

             Lý Dương không chắc chắn nói: “Làm sao biết được cái nào nên học đây?”  

             Triệu Dật khích lệ nói: “Sợ gì chứ? Chính là cứ mạnh dạn. Chỉ cần cậu có thể bước qua cửa ải đầu tiên, có thể nắm tay hay ôm gì đó. Còn lại các anh em sẽ  tạo cơ hội cho cậu. Lần trước không có các cậu đi cùng, bạn học cấp ba của tôi ban đêm đã bắt được bạn gái rồi đó nha.”  

             Lục Đào bật cười: “Chuyện này tôi có thể làm chứng. Cho nên nhanh chóng ôm lấy đùi anh Dật đi, khởi hành vài phút là có thể giúp cậu hạ cánh.”  

             Lý Dương bày ra dáng vẻ nhất định phải như vậy: “Cái đó nhất định phải ôm chặt.”  

             Lục Đào quay đầu, bắt đầu châm lửa lên người Triệu Dật: “Anh Dật! Tôi chỉ muốn biết anh làm sao có thể qua được kỳ lễ này đó nha! Ha ha! Tôi có cảm giác không giúp được chuyện này rồi nha! Tôi cảm thấy cậu hẳn là nên đi học một khóa quản lý thời gian, tranh thủ trở thành một bậc thầy đi…”  

             Triệu Dật không yếu thế chút nào: “Chuyện nhỏ, căn bản vốn không cần phải lo lắng!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement