Chương 361: Thương Hải thăng trầm
Sở dĩ Triệu Dật thắng, đó là bởi vì thông tin dự báo tương lai của kế hoạch kinh doanh cấp A quá sớm, thậm chí còn sớm hơn cả khi chính chủ xác nhận.
Ngay cả khi Hà Khôn còn chưa chắc chắn cuộc đàm phán này có thể thành công hay không thì Triệu Dật đã biết rồi.
Triệu Dật làm việc, chính là đi trước một bước âm thầm thu mua cổ phiếu, mà vốn là Hà Khôn sẽ dự định mua và cướp vào tay mình.
Tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi!
Thu hoạch lớn nha!
Lần này đúng là một lần hành động lớn, số tiền cũng rất lớn. Và đương nhiên là bọn hắn cũng kiếm được rất nhiều!
Ban đầu Triệu Dật đầu tư 180 triệu, bây giờ trực tiếp vượt qua 400 triệu. Tô Nhã và Tôn Lượng mỗi người đầu tư 100 triệu, bây giờ trở thành 230 triệu. 150 triệu của Lục Thần giờ là khoảng 350 triệu. Đầu tư ít như Lục Đào 35 triệu và Ngụy Xuyên 25 triệu, cũng tăng lên lần lượt là 81 triệu và 58 triệu.
Lục Đào đầu tư 35 triệu nhưng có 23,8 triệu là mượn của Lục Thần. Phần lợi nhuận của 23,8 triệu này phải chia lại cho Lục Thần một nửa, có nghĩa là tài sản riêng của Lục Đào lần này đạt đến 53 triệu nhân dân tệ.
Trước đây Ngụy Xuyên và Lục Đào, một người chỉ có hai ba triệu, một người chỉ có một triệu. Kể từ Lễ Quốc Khánh bắt đầu giao dịch một đợt sóng đến bây giờ là hai tháng, tiền của hai người cũng đã đạt đến một nửa cái mục tiêu nhỏ rồi!
Cảm xúc của hai người cũng là khắc sâu vô cùng. Gia đình của Ngụy Xuyên là kinh doanh nhà hàng lẩu. Qua nhiều năm như vậy, tài sản trong nhà đoán chừng cũng hơn 100 triệu. Nhưng mà bây giờ chỉ mới qua hai tháng, bởi vì Ngụy Xuyên quen biết với Triệu Dật mà đã kiếm được khoảng một phần ba tổng tài sản của nhà họ Ngụy rồi!
Còn Lục Đào thì cũng cảm thán một phen. Quen biết Triệu Dật, tiền này có đúng là thật quá dễ dàng.
Có lẽ sau này mình làm chính trị thì thật sự không cần lo lắng chuyện tiền bạc nữa. Dù sao sau khi tiền đạt đến mức nhất định thì đó chính là một con số mà thôi.
Nhà họ Lục, nhà họ Tôn và Tô Nhã, cả ba người đều đã kiếm được mấy trăm triệu trong cuộc chiến lần này. Đây cũng không phải là một con số nhỏ.
Nghĩ đến việc dẫn theo bọn họ kiếm được số tiền này lại chỉ là một sinh viên năm nhất mới mười tám tuổi, trong lòng tất cả mọi người đều có cảm xúc rất khác biệt, nhưng mà ý nghĩ lại giống nhau.
Yêu nghiệt!
…..
Thứ hai, Dược phẩm Lôi Sâm, trong phòng họp.
Cuộc họp hội đồng quản trị đã kết thúc, các cổ đông khác cũng đã rời đi. Nhưng Lôi Cương vẫn như cũ ngồi trong phòng họp, sắc mặt tái nhợt, cả người tựa vào ghế giống như đã mất đi tất cả sức mạnh để chèo chống.
Mặc dù cổ phần trong tay mình cũng không có thay đổi, thậm chí trong tương lai gần giá trị sẽ có thể sẽ tăng lên. Nhưng một tay nhà họ Lôi sáng lập ra Dược phẩm Lôi Sâm, cứ như vậy coi như đã mất hết!
Hà Khôn so với mình càng có nhiều sự ủng hộ, cuối cùng hắn trở thành chủ tịch mới của Dược phẩm Lôi Sâm. Mà sau khi hắn trở thành chủ tịch, việc đầu tiên chính là bán Dược phẩm Lôi Sâm đi!
Dược phẩm Khang Mỗ thu mua cổ phiếu từ trong tay Hà Khôn và mấy người khác, từ đó đạt được mục đích nắm giữ cổ phần. Từ đây Dược phẩm Lôi Sâm đã không còn mang họ Lôi nữa rồi!
Đỗ Kiện đi đến, khẽ hỏi: “Chủ tịch! Ngài không sao chứ?”
Lôi Cương cười khổ nói: “Tôi đã không còn là chủ tịch nữa rồi.”
Đương nhiên Đỗ Kiện cũng đã biết kết quả, nhẹ giọng an ủi: “Chủ tịch! Ngài cũng đã cố gắng hết sức rồi. Nếu như không phải bên kia đột nhiên xuất hiện thêm 5,5% cổ phần thì chủ tịch cũng sẽ không thua!”
Lôi Cương suy nghĩ một chút rồi nói: “Cậu giúp tôi kiểm tra xem chỗ cổ phần kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù tôi đã thua, nhưng mà tôi vẫn muốn thua trong rõ ràng. Ai mà có quyết đoán như vậy, trong tình hình tất cả mọi chuyện đều chưa xác định mà đã bắt đầu càn quét cổ phiếu trên thị trường chứng khoán…”
“Ký chủ đã tự mình hoàn thành khoản đầu tư thương nghiệp đầu tiên, hơn nữa còn lấy được lợi nhuận trên 100%, hệ thống đặc biệt khen thưởng.”
“Phần thưởng 1: Năng lực đặc biệt. Thương Hải thăng trầm.”
“Phần thưởng 2: Thẻ hoàn tiền mua nhà x1.”