Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Triệu Dật đỡ Phùng Tiếu Tiếu lên xe, tiếp đó đem vali du lịch để vào cốp xe phía sau. Tra cứu chỉ đường đến bệnh viện gần nhất rồi khởi động xe.

Phùng Tiếu Tiếu ngồi trên xe cảm giác lúc này thực sự là khó tin kèm chút lo lắng.

Triệu Dật liếc mắt nhìn, cười nói: “Tại sao không nói chuyện, không phải cô đang phát sóng trực tiếp à?”

Phùng Tiếu Tiếu kinh ngạc hỏi: “Tôi có thể sao?”

“Tùy cô thôi, đừng ảnh hưởng tới tôi là được.”

Phùng Tiếu Tiếu bình phục lại cảm xúc của mình, lại lần nữa cầm điện thoại di động lên. m thanh cũng khôi phục sinh động, giọng điệu mang chút chảnh chọe cô cười nói: “Lúc trước ai chế giễu tôi không quen biết đại gia? Lần này đã biết thế nào là quen biết đại gia chưa? Mấy người có thấy tôi có lợi hại hay không? Đám chết tiệt mấy người, còn không mau nhấn Like, mau quỳ lại tôi đi?”

Phòng trực tiếp bên trong lập tức bạo động.
“Woa, cô gái nhỏ của chúng ta chém gió quá kinh nha!”

“Lại dám kêu chúng ta là đám chết tiệt, đúng là chém gió thành bão rồi!”

“Người ta thực sự là đại gia, nhưng đáng tiếc chỉ thưởng cho cô một cái hỏa tiễn. Hơn nữa, tài khoản anh ta cũng không phải ‘Quý tộc’ rõ ràng chỉ là một tài khoản bình thường, cũng như chúng ta chỉ là hội xem chùa mà thôi!”

“Quen biết đại gia thì sao chứ, phải bỏ tiền cho cô thì chuyện đó mới tính. Tôi nói tôi còn quen biết Mã Vân (Jack Ma) đây, nhưng người ta không biết tôi lại không cho tôi tiền ha ha ha.”
“Cô gái nhỏ, không thì cô nịnh bợ Cao Thủ một chút đi, biết đâu lại được thưởng một đợt quà tặng?”

“Còn làm trực tiếp gì nữa trực tiếp ôm đùi đại gia đi thôi. Nói cho đại gia biết cô không muốn cố gắng nữa, làm như vậy so với đi làm phát sóng trực tiếp có tương lai hơn nhiều!”



“Khiêu vũ không biết, ca hát thì lệch nhịp, hài độc thoại cũng không, chỉ có thể nấu cơm, còn không biết hương vị sẽ như thế nào. Thôi, khuyên cô nên ôm đùi đại gia đi, chúng tôi cũng có thể đổi kênh khác tiếp tục làm hội xem chùa!”

Toàn bộ người xem trong phòng phát sóng trực tiếp lúc này bầu không khí đều rất là vui vẻ.

Phùng Tiếu Tiếu kiêu ngạo nói: “Hừ, đừng có mà nói linh tinh, tôi không phải là người như vậy. Nếu còn nói bậy bạ như vậy là tôi phục vụ cấm ngôn đó!”

“Ha ha ha, cô chết cũng không thay đổi sao? Nhìn xem bảng ‘Quý tộc’ của cô mà xem, nhìn xem lượt theo dõi của cô đi, ai cho cô tư cách kiêu ngạo như vậy đây.”

“Gặp được đại gia thì nhanh chóng ôm chặt lấy, bỏ lỡ dịp này là không còn cơ hội đâu.”

“Muốn khóa lại trái tim một người đàn ông, trước tiên phải chinh phục dạ dày của hắn. Không phải cô biết nấu ăn sao, đây có thể coi như một con đường tiến công đó cô gái!”

Phùng Tiếu cùng khán giả cãi nhau một hồi, dù không có nhận được khen thưởng nhưng mà phòng trực tiếp lại tăng thêm không ít người xem.

Xe đi thẳng một mạch đến bệnh viện, Phùng Tiếu Tiếu xoay camera quay cảnh bệnh viện, sau đó nói với người xem trong phòng trực tiếp một tiếng rồi tắt phát sóng trực tiếp.

Sao có thể vừa xem bệnh vừa mở trực tiếp được. Không sợ bác sĩ chán ghét mà đuổi ra bệnh viện ư?

Tìm một chỗ để đỗ xe lại, Triệu Dật lại cõng Phùng Tiếu Tiếu một lần nữa dù sao thì đây cũng không phải lần thứ nhất.

Làm thủ tục đăng ký, chụp ảnh X-quang, chẩn đoán bệnh.

Triệu Dật vẫn luôn đi theo từ đầu, cuối cùng bác sĩ cho một cái kết luận, xương cốt không có việc gì nhưng mô mềm thì bị tổn thương. Tạm thời mắt cá chân hoàn toàn không thể dùng sức, bằng không có thể làm vết thương thêm nặng. Cần nghỉ ngơi thật tốt từ năm đến bảy ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn.

Phùng Tiếu Tiếu uể oải nói: “Xem ra tôi phải đi mua một cái nạng, nếu không thì làm sao để trở về được.”

Triệu Dật cười nói: “Chỉ là tổn thương một chút mô mềm không có gì trở ngại. Được rồi, cô cứ ngồi ở đây đi tôi đi lấy thuốc giúp.”



Thuốc cũng không có gì nhiều, chỉ là dạng thuốc chai phun sương. Triệu Dật lấy ra chai thuốc phun cho Phùng Tiếu Tiếu một lần, tiếp đó lại cõng cô rời đi khỏi bệnh viện.

“Chườm lạnh trong hai mươi bốn giờ, rồi lại chườm nóng hai mươi bốn giờ, trong khoảng giữa thời gian phải dùng thêm thuốc, nhớ chưa?”

Phùng Tiếu Tiếu cảm xúc tuột xuống: “Nhớ rồi.”

Ngừng phát sóng trực tiếp, cô không cần phải làm ra vẻ giả tạo, đau khổ ấm ức trong lòng bỗng dâng lên. Cô cắn môi kìm nén, nhanh chóng chớp mắt vài lần kìm nén cảm xúc không để cho bản thân phải khóc.

“Cô ở chỗ nào?”

Phùng Tiếu Tiếu báo tên phòng trọ, sau đó nói: “Có thể đi tới cửa hàng dụng cụ y tế trước được không?”

 

Triệu Dật nghi hoặc hỏi: “Cô muốn mua cái gì?”

 

“Nạng, tôi chuẩn bị trở về Giang Châu. Ở khách sạn không tiện lắm, cũng lãng phí tiền bạc, cho nên tốt nhất vẫn là về nhà từ từ nghỉ ngơi.”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement