Theo âm thanh khiến trái tim vô số người rung lên kia, từ bên trong hư không, một thân ảnh nhàn nhãn bước ra...
Trong khoảng khắc đó, toàn trường nín thở...
Mùi thơm như vạn hoa từ u cốc lan khắp không gian...
Một thân lục tử y trường bào cao quý bó sát thân thể ngạo nhân mạn diệu, mỗi bước chân đều như ngó sen ngọc ngà kiêu sa, mái tóc bạch kim lấp lánh búi gọn do trâm ngọc vắt ngang, để lộ phần gáy trắng như dương chi bạch ngọc...
Nữ tử cao quý ung dung đến cực điểm, lại có khí chất tự nhiên như dòng suối trong, mặt nạ bạc che phủ dung nhan thần bí...nhưng trong tiềm thức của đám người...nữ nhân như vậy...nhất định diễm lệ vô song...
Đường cong hình chữ S hoàn mỹ, cùng khí chất thành thục chín muồi như đào thơm mọng nước...đám người thầm hận không thể chiêm ngưỡng dung nhan của nàng...
Điều đáng chú ý, ẩn dưới mái tóc bạch kim kia, đôi tai tinh xảo thoáng ẩn thoáng hiện...đỉnh chóp nhọn thẳng trong suốt óng ả, khác biệt nhân loại bình thường...
“Là Tinh Linh...nàng là tinh linh...”
Chỉ dựa vào đôi tai kia, lập tức có người nhận ra lai lịch của nữ nhân vừa đến...thất thanh hét ầm lên...
Tiếng hét như viên đá ném xuống lại gây nên ngập trời sóng lớn, vô số người hô hấp bắt đầu dồn dập, từng đôi mắt lấp lóe ánh sao...
Hải Châu Đại Lục, nơi có vô số chủng tộc giống nòi...Cửu Cấp Thế Lực cũng nhiều hơn nơi khác...
Hải Cung và Thủy Thiên Tông chỉ là hai trong số đó...
Có một Cửu Cấp thế lực, từ lâu đã trở thành thánh địa trong lòng nam nhân toàn Hải Châu...
Tinh Linh Nữ Quốc...
Nếu nói tại Băng Thiên Đại Lục, Bách Hoa Tông là thánh địa mà mọi nam nhân hướng về, thì tại Hải Châu, thế lực có sức hút mãnh liệt hơn...chính là Tinh Linh Nữ Quốc...
Tinh Linh được đồn đại đẹp tựa tiên nữ trong truyện cổ tích, các nàng mỗi người đều được mẹ thiên nhiên ưu ái, mỗi người đều là tuyệt tác của tạo hóa...
Có khả năng hòa hợp và giúp thực vật phát triển, điều đó khiến Tinh Linh Nữ Quốc trở thành nơi sản xuất Linh Dược hàng đầu Tinh Cầu...
Linh Dược là gì? Chính là tài nguyên tu luyện quan trọng bậc nhất...Tinh Linh Nữ Quốc nhờ vào khả năng trồng trọt Linh Dược của mình, phát triển một cách mạnh mẽ không thể ngăn cản...
Linh dược do các nàng tung ra thị trường, giá cả luôn cao hơn cùng loại vài bậc, lại được đón nhận hơn bao giờ hết...cung không đủ cầu...
Mà tộc nhân của Tinh Linh Nữ Quốc nhờ đó luôn chưa bao giờ thiếu thốn tài nguyên tu luyện, lại được thiên nhiên ưu ái nên tốc độ tu luyện hết sức khủng bố...
Nếu so với Hải Cung và Thủy Thiên Tông, Tinh Linh Nữ Quốc còn mạnh hơn một bậc...
Tương truyền Tinh Linh Nữ Quốc tồn tại trên Tinh Linh Đảo...
Mặc dù đủ loại tiếng tăm là thế, Tinh Linh Nữ Quốc vẫn thần bí trong lòng hầu hết con người...bởi vì luật lệ sâm nghiêm của mình, hầu như rất ít khi Tinh Linh rời đảo..
Một điều đặc biệt nữa là, Tinh Linh không gia nhập Bách Linh Học Phủ...
Nhưng các thiên tài trên Bách Linh Bảng khi đến tuyên chiến với thiên tài của Tinh Linh Tộc, phần lớn đều ôm lấy thất bại mà về...
Vì thế mà trong mắt vô số người, Tinh Linh mặc dù nổi tiếng nhất, nhưng luôn luôn thần bí...càng khơi dậy ham muốn chinh phục trong lòng nam nhân..
Lạc Nam cũng ngơ ngác nằm ở nơi đó, hương thơm tự nhiên của nữ nhân này khiến hắn có phần hoảng hốt...lại thêm bên trong đan điền, Thiên Mộc Đỉnh đang như muốn phá không mà ra...
“Nữ nhân này có Dị Mộc...không thể sai được...”
Trong lòng hắn lẩm bẩm, phản ứng của Thiên Mộc Đỉnh y hệt như Huyền Thủy Đỉnh khi gặp Thủy Nương Khanh vậy...
“Nàng còn có thể chất đặc biệt đấy...Thiên Hương Ngọc Thể... Mùi thơm tự nhiên gia tăng tốc độ thu nạp linh lực, khả năng mê hoặc tinh thần đối thủ...ngoài ra còn là thân thể cực phẩm song tu...xếp hạng 20 trên Đại Thể Bảng...” Kim Nhi tán thán mở miệng...
Lạc Nam giật mình, ánh mắt trở nên nóng rực...
“Tinh Linh... Ngươi rốt cuộc là ai?”
Âm thanh dữ tợn gào rống khiến đám người về thực tại, gương mặt Lam Hoành đỏ tươi như máu, lòng ngực phập phòng, chưa bao giờ hắn cảm thấy nhục nhã như vậy...
Hắn tức giận nhưng không đánh mất lý trí, bởi vì nữ nhân Tinh Linh này có thể vô thanh vô tức tát vào mặt mình, thực lực không phải hắn có thể đối phó...trong lòng đã xuất hiện ý niệm rút lui...
Bất quá với uy nghiêm của một Bát cấp gia chủ, trước khi đi phải ra vẻ một chút... Nếu không sẽ triệt để trở thành trò cười cho toàn thiên hạ...
Chỉ đáng tiếc, nữ nhân kia không có ý định cho hắn mặt mũi...
Chỉ thấy nàng lườm tiểu nha đầu trong Nôi Em Bé một chút, lại xoay người... Bàn tay ung dung cách không phất ra...
Lam Hoành sắc mặt dữ tợn, đang muốn phản kháng...
Bốp...
Cái tát như xuyên thấu không gian, đem hắn đánh bay ra ngoài...điên cuồng phun máu...
“Bản vương hỏi lại...khi dễ nữ nhi của ta...thoải mái không?” Lời nói vẫn trong trẻo như vậy...