Bá Chủ Là Tôi

Lúc này dì Chu cũng đúng lúc đi tới, nhận lấy con d.a.o trong tay quản gia: “Để tôi đi bổ hoa quả lại lần nữa cho, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, cậu chủ và mợ chủ muốn ăn luôn bây giờ không?”

 

“Muốn muốn.” Kim Mê lập tức quẳng ngay mấy cái nào là “giết người như ngóe” gì gì đó ra sau đầu: “Tôi quay về phòng thay sang bộ quần áo khác rồi sẽ xuống ngay.”

 

Lúc cô thay quần áo xong rồi từ trên lầu đi xuống, Gia Quả đã lại biến trở về thành con ch.ó lớn trắng phau. Kim Mê xoa đầu nó, đi về phía phòng ăn.

 

Tạ Trì ngồi bên mép bàn ăn, thức ăn trên bàn vẫn chưa được động đến giống như đang chờ cô vậy. Kim Mê rảo bước đến bên bàn ăn rồi ngồi xuống chỗ của mình: “Anh không đói bụng sao?”

 

Tạ Trì nhìn cô một cái, tắt điện thoại rồi cầm đũa lên. 

 

Trong bữa ăn, Kim Mê liên tục nhìn về phía Tạ trì ngồi đối diện, dáng vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

 

“Cô có gì muốn nói thì cứ nói đi.” Cuối cùng Tạ Trì không nhịn được mở miệng lên tiếng trước.

 

Kim Mê nhìn anh, trông vẻ ngoài của anh thực sự không giống với ác quỷ trong lời Tạ Sơ Thời nói: “Anh biết một người tên là Tạ Sơ Thời không?”

 

“Ừm, cháu tôi.”

 

“Ồ… Hôm nay tôi đã gặp cậu ấy trong chương trình đấy.”

 

“Tôi biết, cô còn loại thằng bé nữa.”

 

Kim Mê có hơi sửng sốt, thực sự không ngờ Tạ Trì sẽ xem kiểu chương trình thế này: “Anh cũng rất quan tâm cháu mình đấy chứ.”

 

Tạ Trì: “...”

 

“Cơ mà tôi cảm thấy hình như cậu ấy không thích anh cho lắm thì phải.” Kim Mê hơi nghiêng người về phía trước, giọng nói cũng nhỏ dần: “Hôm nay lúc ở hậu trước, cậu ấy nói với tôi rằng anh g.i.ế.c người không chớp mắt, thậm chí còn băm mấy người đó ra mang về nhà cho Gia Quả ăn.”

 

Có lẽ do nghe thấy tên mình, Gia Quả sủa hai tiếng với Kim Mê như đang trả lời cô.

 

Nghe cô nói thế, Tạ Trì im lặng một lúc lâu, lát sau mới chậm rãi gật đầu: “Ừm, chuyện thằng bé nói đều là thật.”

 

Kim Mê: “...”

 

Không phải chứ, chẳng phải lúc này tổng giám đốc Tạ như anh nên bác bỏ tin đồn sao!

 

“Không buồn cười chút nào đâu được không?” Kim Mê nhếch khóe miệng lên, gắp thức ăn trong bát lên cắn một miếng.

 

Tạ Trì lại coi môi khẽ cười khó mà phát hiện: “Nếu cô đã biết là nói đùa thì tại sao cô lại còn cố ý hỏi tôi?”

 

“Dĩ nhiên là để chính chủ tự mình bác bỏ tin đồn rồi, làm thế tôi cũng yên tâm hơn.” Kim Mê nhìn anh: “Mà rốt cuộc sao anh lại có tin đồn này thế?”

 

“Về chuyện này thì cô nên đi hỏi người tung tin đồn nhảm đi.” Tạ Trì nói: “Bọn họ đều bại dưới tay tôi trên thương trường, cô còn trông mong bọn họ nói điều gì có lợi cho tôi sao?”

 

“...” Nói cũng có lý đó, song nếu trong giọng không ân ẩn ý khoe khoang thì hay hơn.

 

Sáng hôm sau, sau khi chạy bộ buổi sáng xong, Kim Mê lại luyện tập kỹ năng đọc thoại và diễn bằng ánh mắt một lúc, sau đó bị Triệu Nghệ Nam gọi đến phòng làm việc để bàn công việc. Triệu Nghệ Nam mang cà phê đi nên Kim Mê cũng lại được nếm thử.

 

Được rồi, quả nhiên cà phê ngày hôm đó không phải ngoài ý muốn mà, cà phê của quán này cực kì khó uống.

 

“Lần sau đổi sang mua ở quán khác đi.” Kim Mê đặt lại ly cà phê xuống bàn.

 

Triệu Nghệ Nam ngồi trước bàn, ngước mắt lên nhìn cô: “Nếu không thì cô giới thiệu cho tôi một quán đi?”

 

Kim Mê nói: “Cà phê Tạ Trì pha cũng không tệ.”

 

Triệu Nghệ Nam: “...”

 

Đang khoe ân ái với chị đây à? Không phải nói hôn nhân không có tình cảm sao?

 

Nhắc đến Tạ Trì, cô ấy lại nhớ đến “Người ngoài giới bình thường đến không thể bình thường hơn” lần trước Kim Mê nói. Khi quay về, cô ấy còn cố ý điều tra một chút, Tạ Trì nào có phải “Người ngoài giới bình thường đến không thể bình thường hơn” gì đó đâu chứ!

 

“Tôi vẫn phải nhắc nhở cô một câu, chưa nói đến thân phận của Tạ Trì, chỉ bằng khuôn mặt kia thôi thì cũng đã đủ để thu hút các phóng viên rồi.” Triệu Nghệ Nam quả thật rất lo lắng: “Tốt nhất cô cứ chú ý một chút, đừng để bị người ta chụp được.”

 

Kim Mê gật gù, ngồi xuống đối diện cô ấy: “Em biết rồi, ngoại trừ lúc ở nhà ra thì chúng em gần như không có cơ hội gặp mặt nhau gì cả.”

 

Triệu Nghệ Nam im lặng một lúc, sau đó mới nói đến chuyện chính với cô: “Hôm qua màn thể hiện của cô trong chương trình rất tốt, tôi xem qua thì thấy cô là người có độ thảo luận cao nhất, gần như đã thay đổi ấn tượng của khán giả dành cho cô trước đây, kỳ sau tiếp tục cố gắng.”

Advertisement
';
Advertisement