Bá Chủ Là Tôi

Kim Mê nhíu mày, lại co người ngồi về ghế sô pha lại: "Bởi vì tôi lại nghĩ tới một số chuyện trước kia, tôi không vui."

 

Mí mắt Tạ Trì khẽ giật, muốn nhân lúc cô uống say để gài cô nói thật: "Trước kia đã có chuyện gì vậy?"

 

Kim Mê không nói không rằng, Tạ Trì tiếp tục hỏi: "Cô có liên quan gì tới nhà họ Vương không?"

 

"Nhà họ Vương?" Kim Mê ngờ vực nhíu mày, nghiêm túc nghĩ ngợi: "Tôi biết nhiều người họ Vương lắm, nhưng tôi thì có quan hệ gì với họ được? Sếp và nhân viên hả?"

 

Tạ Trì ngẫm nghĩ một hồi thì quyết định đổi cách hỏi: "Cô đang điều tra về chuyện của Kim Mê đúng không?"

 

"Đúng vậy!" Kim Mê gật đầu một cách chắc nịch: "Tôi nói anh nghe, Kim Mê bị oan, chắc chắn đằng sau chuyện này là một âm mưu khó lường! Không được, tôi phải tìm cho ra bằng chứng..."

 

Cô đang nói thì nhổm dậy khỏi ghế sô pha. Thấy thế, Tạ Trì vội vàng cản cô lại. Quả thật trông Mạnh Xán Nhiên không liên quan đến nhà họ Vương, hơn nữa có vẻ cô thật sự quan tâm đến chuyện Kim Mê... Nhưng theo những gì anh được biết, trước đây Mạnh Xán Nhiên chưa hề tỏ ra có thiện cảm với Kim Mê.

 

Thẩm Thịnh Tinh là ngôi sao duy nhất mà Mạnh Xán Nhiên ủng hộ cuồng nhiệt. Ấy vậy mà lần này tỉnh lại, cô tự dưng biến thành fan hâm mộ của Kim Mê, bởi vậy không thể trách tại sao anh nghi ngờ cô được.

 

Rốt cuộc cô có quan hệ gì với Kim Mê? Tại sao cô bỗng dưng bận tâm chuyện của Kim Mê như vậy?

 

Lúc hất bàn tay Tạ Trì đang giữ chặt mình ra, Kim Mê nhìn thấy lọ hoa hồng thầm lặng đứng trong bóng đêm tĩnh mịch. Cô lập tức nhớ ra một chuyện, nhìn Tạ Trì đang đứng ở phía đối diện và chỉ trích: "Anh yêu cầu tôi sống an phận, trong khi bản thân tặng hoa cho người khác, đúng là đồ không biết xấu hổ!"

 

"..." Tạ Trì cười khẩy: "Tự dưng tôi tặng hoa ai làm gì? Chắc cô không tặng hoa cho Thẩm Thịnh Tinh ngay trước mắt bao người ấy nhỉ?"

 

Kim Mê chỉ vào bó hoa hồng đỏ kia, phản bác: "Còn chưa chịu thừa nhận nữa à? Anh tặng bó hoa đó cho người ta, người ta không nhận nên anh mới mang về còn gì!"

 

Tạ Trì nghiêng đầu thoáng nhìn về phía đó, lặng thinh.

 

Hôm nay anh đến tiệm hoa, tình cờ tiệm đang có chương trình mua một tặng một nên mới có bó hoa đó.

 

Tạ Trì không buồn giải thích gì với con ma men này. Anh vừa định kéo Kim Mê lên khỏi ghế sô pha để đưa cô về phòng, Kim Mê bỗng nhiên đẩy anh thật mạnh, làm anh ngã lên ghế sô pha.

 

Nếu là bình thường, với sức lực của cô thì Tạ Trì sẽ không bị cô đẩy ngã. Khổ nỗi chuyện này xảy ra quá đột ngột, lúc Tạ Trì hoàn hồn, anh đã bị Kim Mê đè chặt vai bằng cả hai tay, đồng thời cô còn dồn hết trọng lượng cơ thể lên người anh.

 

Không biết có phải do mới vừa gội đầu hay không mà tóc Kim Mê có mùi thơm thoang thoảng. Tạ Trì hết sức nhạy cảm với mùi, lúc trước Mạnh Xán Nhiên biết anh ghét mùi nước hoa nồng nặc nên bao giờ cũng dùng loại nước hoa đó, như thể sợ anh sẽ làm gì mình.

 

Giờ đây, sau khi ra viện, Mạnh Xán Nhiên không dùng nước hoa nữa mà đổi sang loại có mùi trang nhã như loại dầu gội này.

 

Ngay giây phút anh thẩn thơ, sợi tóc của Kim Mê lướt qua mặt anh, đem đến cái nhồn nhột khác thường. Tạ Trì bất giác nhớ về cái ngày hơi thở của cô phả trên mặt mình, cảm giác khi đó cũng là như thế.

 

"Tim anh đập nhanh thật!" Bàn tay đè trên người anh của Kim Mê đã chuyển sang đặt trên bờ n.g.ự.c anh từ lúc nào không hay. Tạ Trì chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang, dường như anh có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ lòng bàn tay của Kim Mê.

 

Tạ Trì mím môi, anh đang định đẩy Kim Mê ra khỏi người mình thì Kim Mê nằm phịch lên người anh, ngủ thiếp đi.

 

Tạ Trì: "..."

 

Thành thật mà nói, anh khá là ngưỡng mộ khả năng vừa nằm xuống đã ngủ say của cô nàng này.

 

Để tránh đánh thức cô, Tạ Trì chỉ đành nhẹ nhàng rời khỏi người cô. Nhìn cô nàng đang nằm ngủ trên ghế sô pha, Tạ Trì thở hắt ra. Dù gì cũng không thể để mặc Kim Mê ở đây được, anh chẳng còn cách nào khác ngoài bế cô về phòng.

 

Sáng hôm sau, mưa tạnh, Kim Mê cũng đã tỉnh rượu.

 

Nhìn chiếc chăn mỏng được đắp trên người mình, cô cố gắng nhớ lại thật kỹ xem đêm qua mình có xuống nhà uống rượu không.

 

Kết quả của công cuộc truy tìm ký ước là, cô không chỉ xuống uống rượu mà hình như còn gặp phải Tạ Trì nữa?

 

... Cứu với, chắc tửu lượng của cô cũng được được nhỉ? Cô không làm chuyện gì kỳ cục với Tạ Trì đấy chứ?

Advertisement
';
Advertisement