Bá Chủ Là Tôi

Bà cụ vốn đang ngẩn người vì câu nói của Kim Mê, lúc này nhìn thấy phản ứng của Tạ Trì, ánh mắt bà càng tối lại.

Cặp vợ chồng son này đang chơi trò gì với bà vậy?

“Bà nội, chuyện trước kia đều là vì cháu chưa suy nghĩ thông suốt, bây giờ cháu đã nhìn rõ rồi ạ.” Kim Mê vô cùng chân thành nắm lấy tay bà cụ: “Những người khác làm sao có thể sánh bằng Tạ Trì được, chỉ xét về ngoại hình thì Tạ Trì đã là người đàn ông đẹp trai nhất rồi, bà nói xem có đúng không?”

“Thật sự là vậy.” Bà cụ mỉm cười vỗ lên mu bàn tay Kim Mê một cái, ân cần nói: “Ăn cơm thôi, không nhắc đến những chuyện này nữa.”

“Vâng ạ.”

Cuối cùng cũng vượt qua được bữa cơm khó khăn mà không gặp phải chuyện gì, Kim Mê cho rằng sau khi cơm nước xong xuôi thì có thể chuồn đi được rồi, không ngờ là bà cụ còn giữ bọn họ ở lại qua đêm.

“Chuyện là, chúng cháu cũng không mang theo quần áo để thay ạ.” Khuôn mặt Kim Mê lộ vẻ khó xử.

Nhưng việc này căn bản không thể làm khó được bà cụ: “Không sao. Ở đây có đủ mọi thứ, bà đã kêu người chuẩn bị cho các cháu xong hết rồi.”

“Ha ha ha ha.” Kim Mê cười giả lả: “Vẫn là bà nội suy nghĩ chu đáo ạ.”

“Ừ.” Bà cụ cũng mỉm cười, sau đó gọi người làm đến dẫn Kim Mê về phòng. Tạ Trì thì ở lại dưới lầu đi dạo cùng bà cụ trong vườn hoa một lát.

“Nói đi, có chuyện gì xảy ra với hai đứa vậy?” Bà cụ đi vào một cái đình nghỉ chân, ngồi xuống bàn rồi nhìn Tạ Trì ở bên cạnh mình: “Hôm nay thái độ của Mạnh rất khác thường, cảm tình giữa hai người đột nhiên tăng vọt à.”

“... Vậy thì không có đâu ạ.”

“Không có?” Trên mặt bà cụ viết hai chữ không tin: “Nhưng bà nghe nói là hôm nay hai đứa cùng bước xuống từ một chiếc xe.”

Tạ Trì: “...”

Bà cụ thấy anh không nói gì nên tự mình nói tiếp: “Hôm nay bà vốn định khuyên hai cháu ly dị đi nhưng bây giờ xem ra hình như là bà đã nhiều chuyện rồi?”

“... Bà nội, chuyện không phải như bà nghĩ đâu.” Tạ Trì nói: “Kết hôn thì chắc chắn là phải ly hôn rồi nhưng bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp. Hơn nữa bên phía nhà họ Mạnh…”

“Phía nhà họ Mạnh con không cần phải để tâm, chuyện này vốn là bọn họ làm sai.” Bà cụ nhìn anh: “Quan trọng là trong lòng cháu nghĩ như thế nào.”

Tạ Trì im lặng một hồi rồi nói với bà: “Bà nội, bà yên tâm đi, tự cháu hiểu rõ mà.”

Từ nhỏ Tạ Trì đã làm việc rất chín chắn, cũng là người có năng lực xuất chúng nhất trong đám thế hệ trẻ của nhà họ Tạ nên tất nhiên là bà cũng yên tâm với cách làm của anh. Chẳng qua vấn đề tình cảm của anh vẫn luôn làm bà cụ lo lắng.

“Được rồi, bà nội tin cháu biết mình đang làm gì. Còn về Mạnh, bà thấy cháu cũng không phải là hoàn toàn không có chút hứng thú nào với con bé…”

“Không, sao bà nội lại thấy vậy?”

Bà cụ liếc anh một cái: “Còn giả vờ với bà nữa à, bà đã nhìn thấy cháu cười trộm trên bàn ăn rồi. Cháu nói xem đã nhiều năm như vậy rồi, cháu đã từng cười vì cô gái nào chưa?”

Tạ Trì: “...”

Nụ cười đó của anh là cười nhạo mà.

Lúc bà cháu hai người đang tâm sự ở đây thì Kim Mê đang đi tham quan phòng của mình. Bà cụ sắp xếp cho cô và Tạ Trì ở hai gian phòng, xem ra quả nhiên là ai cũng biết chuyện mối quan hệ giữa vợ chồng hai người không hòa thuận.

Nhưng như vậy cũng giảm bớt rất nhiều phiền toái cho Kim Mê, cô vừa định đi tắm thì Vương Đông Ni lại gọi điện đến.

“Bây giờ cô có thời gian kết nối với một buổi phát sóng trực tiếp không? Khoảng nửa giờ sau, cô và Mỹ Việt sẽ ghép đôi với nhau.” Vương Đông Ni nói rất nhanh, cứ như là chỉ cần nói chậm một chút sẽ làm trễ nải buổi phát sóng trực tiếp vậy.

Kim Mê cầm điện thoại hơi sửng sốt: “Sao lại đột ngột như vậy?”

“Đây chỉ là liên lạc tạm thời để làm nóng show thực tế nhóm sau này của các cô. Cô tranh thủ lúc này chuẩn bị một chút đi, chỉ cần nói chuyện một chút thôi, sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu.”

“... Được rồi”

Đến tận bây giờ Kim Mê vẫn chưa từng tiếp xúc với chương trình phát sóng trực tiếp, lúc này cô đang ở một mình trong phòng nghiên cứu điện thoại di động, một nữ giúp việc đến đưa trái cây sau bữa ăn nhìn thấy, không nhịn được hỏi một câu: “Cô Mạnh, cô có cần giúp gì không ạ?”

Kim Mê dừng lại, quay đầu nhìn về phía cô ấy: “Cô có biết phát sóng trực tiếp như thế nào không?”

“Phát sóng trực tiếp?” Nữ giúp việc liếc nhìn chiếc điện thoại di động đặt trên bàn của cô rồi nói: “Muốn phát sóng trực tiếp thì vẫn nên dùng trang bị chuyên nghiệp để đạt được hiệu quả tốt hơn, cô chờ một chút, tôi đi chuẩn bị giúp cô ngay.”

“Hả? Việc này cũng có thể chuẩn bị sao?”

“Vâng ạ, sẽ xong nhanh thôi ạ.” Nữ giúp việc nói xong cũng nhanh chóng đi chuẩn bị, Kim Mê không nhịn được cảm thán trong lòng, chỗ này của bà cụ thật sự là thứ gì cũng có.

Chỉ trong vòng mười phút, nữ giúp việc đã đến gọi cô, nói rằng đã chuẩn bị xong thiết bị rồi, mời cô đến phòng đọc sách của cậu chủ.

Advertisement
';
Advertisement